Học Giỏi rũ mắt, từ đầu đến cuối không chịu đối mặt với Lưu Manh, "Tôi có thể tự nuôi bé con."
Cậu cẩu thả nhận đứa bé không rõ lai lịch này, chỉ bởi vì bé con đáng thương như bản thân mình.
Sau khi xong chuyện thì cậu mới ý thức được rằng đây là một việc phiền phức, vừa hao tinh thần vừa tốn tiền bạc. Cho nên cậu càng không muốn kéo Lưu Manh vào, gã đâu có nợ gì cậu nên không có trách nhiệm phải chia sẻ.
"Em có thể cái beep ý chứ có thể gì." Lưu Manh nheo mắt, đánh giá cậu với vẻ mặt đầy xem thường.
Cách nói chuyện của Lưu Manh vẫn luôn không thể nào lọt tai nổi, Học Giỏi tưởng rằng lần này cũng như thế nhưng lại nghe thấy gã dùng giọng khuyên nhủ nói với cậu, "Tôi chỉ bảo em hôn hôn tôi, có thời gian thì hẹn hò với tôi, như thế khó lắm à."
Học Giỏi im lặng một lát, rồi hôn khẽ lên môi gã. Nụ hôn rất hời hợt, chỉ chạm một chút là rời đi ngay, "Vậy được không?"
Dường như bởi vì nụ hôn này nên Lưu Manh đã vui hơn nhiều, sau đó gã lại lạnh nhạt chọc giận cậu.
"Không được." Gã nói, "Tôi rất muốn biết, em cũng hôn Omega kia như vậy à, qua loa thế mà cậu ta chịu mang thai con của em ư?"
"Trông cậu ta đẹp không? Hai người làm với nhau thích chứ?"
"Em thích cậu ta à? Đến mức cậu ta chỉ để lại một tờ giấy rồi vứt chuyện phiền toái này cho em luôn mà vẫn thích hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-con/2965372/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.