Tống Gia Minh thở dài nhìn anh, ông ta cũng không thể biện minh gì cho mình cả. Năm đó, ông ta vứt bỏ anh là thật, không quan tâm đến sống chết của anh cũng là thật. Giờ đây, dù ông ta có nói gì thì anh cũng sẽ không nghe lọt tai.
Nhưng mà... nếu như anh không trở về, không đồng ý kết hôn với Tô Gia Di thì công ty Minh Phát sẽ không có được sự ủng hộ của Tô gia. Không có sự giúp sức của Tô gia thì chức chủ tịch của ông ta cũng không giữ được nữa.
"Ba biết con hận ba. Nhưng An Hạo, dù gì con cũng là con của ba, ba làm sao mà không thương con kia chứ.'
"Thôi đi! Mấy lời ngọt ngào của ông chỉ dụ dỗ được mẹ tôi chứ không dụ dỗ được tôi đâu."
Năm đó, mẹ anh vì tin mấy lời đường mật của ông ta nên mới cãi nhau với ông ngoại, tay trắng rời đi. Tống Gia Minh sau khi thấy mẹ anh không còn giá trị lợi dụng nữa thì liền tìm cách vứt bỏ bà ấy. Nhưng lúc đó, bà lại đang mang thai anh, bất đắc dĩ, ông ta không thể đuổi bà đi, chỉ đành để bà ở lại.
Năm anh lên sáu tuổi, ông ta đưa về nhà một ả tình nhân. Bạch Tuyết Lam đau lòng đến trầm cảm. Ba tháng sau, bà cắt cổ tay tự tử. Tống An Hạo nhớ rất rõ ngày hôm đó, anh đã khóc lóc gọi ông ta rất lâu nhưng ông ta lại không hề để tâm tới. Trong lúc mẹ anh đang đứng giữa ranh giới sống chết, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2559040/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.