Sáng sớm ngày thứ hai, Kỷ Viêm đích thân đưa cô tới trường học, còn chắc chắn cô vào đến khuôn viên trường rồi mới rời đi. Chuyện điều tra vụ án không thể chậm một giây. Anh còn ba ngày nghỉ phép, nếu như trước khi nghỉ phép kết thúc mà còn chưa bắt được kẻ hiềm nghi của vụ án thì cho dù sau khi anh về đơn vị, Giang Miểu sống ở nhà anh vẫn tồn tại mối nguy hiểm cực lớn như cũ.
Lúc lái xe vào đồn cảnh sát, bầu trời âm u lại bắt đầu nổi lên sấm chớp rền vang, không lâu sau đó là một trận mưa như trút nước, ướt như chuột lột một cách vẻ vang.
Thời gian khẩn cấp, Hà Lan miễn chào hỏi, trực tiếp dẫn anh tới phòng giám sát.
“Tôi đã điều tra toàn bộ các phòng giám sát xung quanh một lượt, xác định nơi cuối cùng nghi phạm xuất hiện là con hẻm đen ở sau đường Tây Hồ, tôi đoán có lẽ người kia sống ở gần đó, quen thuộc đường nhỏ, nhất là ngoằn ngoèo phức tạp một vòng lớn, suýt chút nữa là mất dấu rồi.”
Kỷ Viêm nhìn bóng lưng đen sì trong video, dè dặt cúi đầu, từ đầu đến cuối không hề để lộ chính diện mặt.
“Cái ngõ này thông với con đường nào?”
Hà Lan cẩn thận nghĩ: “Không nói rõ được, bên kia tất cả đều là khu dân cư, bên trái là khu tái định cư, bên phải là một khu bất động sản mới xây, hình như tên là cái gì mà Sơn Thủy Giai Viên, số hộ gia đình tương đối nhiều, điều tra hơi khó.”
“Ừ.”
Người đàn ông nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-soi-lua-bong/383032/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.