Mark vừa thấy Laurey bước xuống xe cái miệng đã kiềm không được nói như la lên: ông chủ về rồi.
Soran nhào vào lòng Laurey: biết ông chủ về tới tôi sẽ tắm rửa sạch sẽ rồi.
Mark: trời đất, cậu nói chuyện nghe mắc ói từ khi nào vậy?
Soran: kệ đi.
Bill gật đầu: chào ông chủ, tôi là người mới.
Lamore là một người ít nói, cậu vui vì Laurey về hơn ai hết nhưng chỉ đứng gần đó mỉm cười.
Michele: ông chủ còn nhớ tôi không?
Michele có ngoại hình vượt trội, gương mặt tươi sáng, cậu ta lại hay cười.
Laurey nhìn cậu ta một lúc: à, lúc tôi thuê Levi tôi đã hứa là sẽ thuê cậu.
Michele: dạ, tôi hứa sẽ làm tốt việc.
Laurey: nhờ cậu.
Laurey dìu tay Andy để cậu ta đứng gần hơn: đây là Andy, từ hôm nay cậu ấy sẽ ở lại chỗ chúng ta làm việc.
Andy: chào mọi người.
Laurey để cậu ta lại từ từ trò chuyện với mọi người, một mình đi vào bên trong.
Laurey: Levi đâu?
Mark: Levi đang chờ ở mảnh đất của ông Athur, chúng tôi đang chuyển ít đồ qua đó.
Laurey: Levi mua được mảnh đất của lão già đó sao?
Mark: một phần nhỏ thôi.
Mark: đó là bãi biển, Levi đã cho xây dãy nhà ở đó, nói sau này để nhân viên của nhà tắm ở, có cả phòng cho ông chủ nữa.
Laurey: mới đó đã xây xong luôn rồi sao?
Mark: đúng rồi, chúng tôi đang chuyển đồ qua đây, ông chủ qua đó xem không?
Laurey: công nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-quyt-co-gas/3477671/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.