Buổi tối không nhìn rõ, hôm sau Chu Ngư mới đến rãnh thoát nước bên lề đường tìm chìa khóa xe, sau khi tìm được rửa sạch, chờ đến buổi chiều mới có người đến lái xe đi.
Mặc dù Ngôn Từ đã trưởng thành, nhưng xe máy không phải của anh ta.
Năm giờ cơm nước xong xuôi, Chu Ngư bỏ ly nước và điện thoại của Trình Ngộ Chu vào ba lô, mang đến siêu thị.
Lúc này khách hàng tới mua đồ nhiều, dùng tiền mặt cũng nhiều, tính sổ sách sai hoặc là thu tiền giả cũng chỉ có thể tự mình lấp vào, nên cô rất cẩn thận, mãi đến bảy giờ mới có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Ra chút mồ hôi, chỗ trầy da trong lòng bàn tay có hơi đau.
“Có băng cá nhân không?” Một giọng nói êm tai vang lên trên đỉnh đầu.
Chu Ngư ngẩng đầu nhìn Trình Ngộ Chu đứng trước quầy thu ngân, hồi lâu mới tìm được tinh thần, “…Có, đợi chút.”
Loại hàng hóa nhỏ thường bán này đều đặt ở quầy hàng, cô lấy một hộp ra.
“Cần bao nhiêu?”
“Đưa tôi một cái trước.”
Thật ra không thể tách ra bán lẻ, nhưng Chu Ngư vẫn bóc một cái ra, đưa tới.
Trình Ngộ Chu cầm lấy băng cá nhân, xé hai bên giấy nhựa plastic ra.
“Đưa tay ra đây.”
Chu Ngư chất phác đưa tay ra, tay phải không bị trầy da.
Trình Ngộ Chu nhìn nét mặt của cô đã biết có lẽ cô vẫn chưa kịp phản ứng mục đích cần băng cá nhân của anh, có chút buồn cười.
“Tay kia.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-quyt-co-gas/2835384/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.