Xuyến đâu rồi? Cháu gom giúp bà đống rác kia lại rồi xúc vào bao, mang ra chỗ đất trống sau vườn mà đốt. Nhớ canh lửa cháy hết rồi vào trông hàng cho bà đi chợ
Bà ngoại gọi nó khi vừa kê xong lại mấy chiếc kệ đựng hàng hóa.
- Vâng ạ, cháu làm ngay
Từ phía sau nhà, nó la to đáp lời bà rồi nhanh chóng làm theo, loáng cái đã xong. Nó nhảy tót lên xích đu trước nhà ngồi đung đưa, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang bình yên tận hưởng chút ngọt ngào buổi sáng, đôi mắt lơ đễnh mơ màng nhìn những cụm mây trắng bồng bềnh trôi, nó giật nảy mình khi nghe tiếng la thất thanh hoảng hốt của nhỏ bạn mới tới:
- Xuyến ơi cứu tao, chết tao rồi chết tao rồi! Phen này tao chết chắc rồi!!!
Đôi mắt huyền mở banh nhìn con bạn đang lúng ta lúng túng như gà mắc tóc, mặt mày tái mơ tái mét. Ngạc nhiên nhưng cũng buồn cười trước cảnh tượng này, nó hỏi:
- Are you ok?
Diệp Minh Thư vẫn hoảng loạn:
- Không không, không ok chút nào hết. Mà thôi thôi, mày đừng có mà Anh Pháp gì ở đây nữa. Tao đang vội. Mày có biết khấn vái ông địa không?
Bộ mặt nhỏ Thư lộ vẻ quan trọng như đang bàn chuyện cướp ngân hàng với nó. Nó xua tay:
- Trời ạ, sao bỗng dưng mày ship cho tao cái nghề thầy cúng vậy? Đây không có nhu cầu nhé.
Đoạn Diệp Minh Thư mở túi nilon mang theo lấy ra nải chuối vàng ươm, hỏi Xuyến với giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892440/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.