Nhìn Tuấn bằng ánh mắt nghi ngờ, nó hơi nghiêng đầu hỏi:
- Giúp thế nào được. Quan trọng là ông ấy còn thông tin để rà soát lại không nữa kìa. Mà người cậu nói là ai?
Tuấn chỉ mỉm cười:
- Việc đó thì tôi lo được.
Triệu Hương Mây ngồi cạnh đưa mắt ghé sang chiếc điện thoại đang còn trong tay Tuấn, rồi cũng phản ứng một cách kì lạ. Đôi mắt phượng nhìn nó vẻ ngạc nhiên, hạ giọng lên tiếng, khóe miệng khẽ cong một đường:
- Có quý nhân phù trợ rồi, đừng lo nữa.
Trong khi những lời ấy chỉ tổ làm Hà Ngọc Xuyến thêm lo lắng, tâm trạng rối bời, ăn không cảm nhận được hương vị mặc dù đang rất đói. Thì Diệp Minh Thư đã nhanh chóng nhận thức được vấn đề, lặng lẽ trao đổi cái nhìn đầy ẩn ý với Hương Mây.
Và, bây giờ trên bàn ăn chỉ còn lại mình nó là không cầm điện thoại trên tay.
" Sao, quý nhân là ai vậy? Đúng như tớ nghĩ không? "
Tức thì, Diệp Minh Thư gõ vài chữ sang cho Hương Mây. Cô nhanh chóng gõ gõ đáp lại:
" Biết rồi còn hỏi "
" Người tớ đoán là đúng mà, nhỉ? "
Cô nhìn về người đối diện. Có vẻ nhỏ đang rất phấn khích, vừa liếc đứa bạn, vừa nở nụ cười lém lỉnh trên môi.
Bước ra khỏi quán ăn, đường phố rực rỡ ánh đèn khiến nó cảm thấy choáng ngợp. Tiệm cầm đồ giờ nhìn sang trọng hơn nhiều. Thấy nó bước vào, ông chủ ngẩng lên:
- Tiếc quá, vòng ấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892416/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.