Nếu mùa hè thời tiết luôn là buổi ban mai thì quả thật tuyệt vời. Bà Kim thầm nghĩ vậy vì bà rất sợ ánh nắng gay gắt của trưa hè, càng ám ảnh không khí oi nồng lúc ngả chiều nên suốt ngày chỉ ở trong phòng riêng bật điều hòa. Hôm nay, bà dậy sớm ra vườn tận hưởng làn gió mát lành, thoang thoảng hương đồng nội. Tiếng sáo sậu ríu rít, tiếng họa mi lảnh lót và văng vẳng tiếng ** gáy dưới tàn cây dưới xa, hòa quyện với tiếng róc rách của dòng suối nhân tạo trong vườn. Cảm giác yên bình len lỏi vào tâm hồn bà, mở ra cánh cửa kí ức từ lâu bị phong kín bởi cát bụi của cuộc sống bạc tiền. Có tiếng chuông cổng, Đường Cẩm Hân bước vào với lỉnh kỉnh quà cáp trên tay. Nhìn thấy bà ở xa xa, cô ta đặt vội tất cả lên bàn rồi chạy ra sau vườn.
- Cháu đi du lịch về tối qua nhưng mệt quá nên sáng nay mới mang quà sang biếu hai bác và Huy được.
Bà Kim vui vẻ:
- Bác cảm ơn cháu. Thế bố mẹ có cùng sang không?
Cẩm Hân nhanh nhảu:
- Dạ không ạ. Hôm trước cháu có mua vé cho Huy nhưng cậu ấy không chịu đi.
Bà Kim uốn lại mấy cành hồng đang hé nở, giọng nhẹ nhàng:
- Chắc nó bận việc ở công ty. Mấy ngày nay hai bố con cứ đi đi về về suốt.
Cẩm Hân quay vào vừa lúc anh bước ra đến cổng. Cô ta gọi với theo:
- Huy! Đợi tí, tớ có quà cho cậu đây!
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892402/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.