Lục Duy cầm túi đồ trên tay nặng trĩu đứng bên cửa sổ. Anh thở dài quay bước ra ngoài hành lang. Anh gọi điện thoại cô không nghe, nhắn tin cô không trả lời. Vậy là cô đã có người yêu thật sao? Người đàn ông đó chính là người trong quán cà phê, dường như Hân thật sự có tình cảm cho anh ta.
Một ánh mắt khác nữa cũng thu tất cả hình ảnh say đắm của hai người trong lòng bệnh thành nỗi căm hận. Cả buổi ăn cơm, Triết như người mất hồn, không tập trung vào bữa ăn một chút nào. Về đến bệnh viện đã vội vàng vất bỏ Hạ Sương ở phòng ba mà về văn phòng của mình. Giác quan thứ sáu của phụ nữ mách bảo có vấn đề, cô liền đi theo anh thì thấy cảnh này đây.
Sương đã giận tím người nhưng cố giữ bình tĩnh. Nếu bây giờ xông vào phòng thì quả xấu mặt cho anh và cả cô. Triết là một người rất giữ thể diện, nếu như cô làm như vậy thì đảm bảo sẽ đẩy anh về phía cô gái kia. Cô rút điện thoại ra gọi, nhưng dường như hai người kia quá đắm chìm vào nhau, đến cuộc gọi lần hai thì anh mới nghe máy.
Triết gằn giọng "Có việc gì vậy"
Lần đầu tiên Hạ Sương thấy anh có thái độ đó với mình.
"Em muốn hỏi anh có ở văn phòng không, em vào chơi một chút"
"Anh bận, vậy nhé" Nói xong anh nhanh chóng tắt nguồn.
Hân dứt khoát đẩy anh ra "Mời bác sĩ Triết tự trọng một chút. Anh đi về đi, anh không thấy nực cười sao? Thấy tôi là hôn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-tuong-vi/1405142/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.