Hân ngơ ngác, cậu ấy là ai vậy? Mình không quen mà. Dường như đoán được suy nghĩ của cô, chàng trai trẻ cười. 
“Xem ra chị chỉ để mắt mỗi ai kia nhỉ. Hôm 8/3 em có tặng hoa chị nhớ không?” 
“A, nhớ rồi nhớ rồi. Hôm bệnh viện phát chẩn cho các bệnh nhân nữ” 
Cậu trai trẻ ngớ người, Hân vội vàng chữa cháy. Thật là quê độ, sao có cái thể loại vô duyên như mình. 
“Ôi tôi nhịu, xin lỗi cậu, phân phát” 
Chàng trai kia cười xoà “Ha ha chị vui tính quá. Em là Đức Anh, đang thử việc ở bệnh viện này. Em đỡ chị vào nhé” 
Triết đã bước đến bên này, ánh mắt màu hổ phách đã có vài tia máu đỏ. Anh nhìn cậu thanh niên trẻ. 
“Đức Anh, bệnh viện bận rộn chết đi được còn đứng đây tám chuyện à. Vào phòng tôi chuẩn bị đồ để tối có ca mổ đi” 
“Anh, còn tận 4 tiếng mới vào phòng mổ cơ mà” 
“Ơ cái cậu này, nói không nghe sao. Cậu có biết tôi bận lút mặt lút mày thế nào không? Đi kiểm tra bệnh nhân số 02 phòng 1006, bệnh nhân 04 phòng 735 đi, người ta đang còn hét ầm lên đó. Nếu không có bệnh nhân nào kêu thì vào phòng tôi, học viết chữ bác sĩ đi” 
“Ôi anh, chữ em vẫn còn đẹp” 
“Cậu đi làm bác sĩ hay đi luyện thi chữ đẹp?” 
Anh chàng bác sĩ trẻ lè lưỡi quay sang cười với Hân một cái rồi đi về phòng bệnh. 
Triết quay sang Hân đang quay mặt vào tường “Tường có gì mà nhìn hoài vậy?” 
“Ừ thì tôi thích” 
“Em đi đâu?” 
“Tôi đi hóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-tuong-vi/1405141/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.