Mười giờ sáng.
Căn phòng của Lộ Du Mộc đều được ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, tia nắng chói lọi qua ô cửa sổ nhỏ xuyên thẳng vào mặt Du Mộc. Bên ngoài mặt trời đã lên tới đỉnh núi nên tia nắng có chút gay gắt.
" Đừng! Đừng mà... Doãn Cung, dừng lại. Dừng lại đi... Lục Doãn Cung... đau! đau quá... huhu... mau dừng... á!?... "
Tiếng gọi của Lục Doãn Cung vang bên cạnh tai Lộ Du Mộc, nghe có chút gấp gáp. Lộ Du Mộc có vẻ đang gặp ác mộng, mi tâm nhăn lại, cái đầu liên tục lắc cùng với hai bàn tay không ngừng siết chặt. Miệng cô nói mớ và không ngừng gọi tên Lục Doãn Cung với những câu cầu xin hắn dừng lại.
Lục Doãn Cung đang ngủ say giấc thì cạnh tai bỗng có tiếng nói rí réo liên tục, hắn nhíu mày tức giận rồi mở mắt thì nhìn thấy Lộ Du Mộc đang gặp ác mộng. Lục Doãn Cung thấy vậy liền không ngừng gọi tên cô để cố đánh thức nhưng lại không được, hắn thấy vậy liền tức giận mà gọi lớn tên cô. Nghe giống như đang mắng chửi nhưng lại có hiệu quả. Quả nhiên tiếng gọi lớn của hắn làm Du Mộc bàng hoàng tỉnh giấc.
Lộ Du mộc bị cơn giật mình làm cô ngồi bật dậy, mồ hôi đầm đìa. Đôi mắt vẫn còn lộ rõ sự sợ hãi do cơn ác mộng để lại. Bỗng Du Mộc đưa tay ra sau chạm vào lưng rồi phát ra tiếng kêu "Á!" Du Mộc nhíu mày. Đêm qua cô liên tục bị Lục Doãn Cung hành hạ, thậm chí cô bị ngất xỉu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-duoi-con-mua-tinh-yeu-va-thu-han/3053843/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.