Ánh mặt trời lại một lần nữa le lói rồi chiếu thẳng vào phòng ngủ của Du Mộc. Chẳng biết bây giờ là mấy giờ nhưng bên ngoài hình như đang nắng rất to.
Lộ Du Mộc từ từ hé mắt, tia nắng chói rọi khiến cô cảm thấy chói mắt mà theo phản xạ quay mặt đi.
Mặc dù đang nằm nhưng Du Mộc lại cảm thấy chóng mặt, chân tay bủn rủn. Đầu cô cơn đau dữ dội liên tục kéo đến, căn bản là người một chút sức lực cũng không có. Đến thở cũng rất khó khăn.
Lộ Du Mộc mệt mỏi mà nhìn thứ mơ hồ trước mặt ở phía xa xa. Cô chớp mắt vài cái mới nhìn được rõ hơn. Thì ra đó là Lục Doãn Cung, hắn đang ngồi trên sofa chăm chú ấn máy tính. Có vẻ là đang làm việc, thần sắc có chút khó coi, ánh mắt hờ hững như mất ngủ. Đầu tóc cũng khá rối, có vẻ hắn đã thức cả đêm để làm việc. Chắc là có chuyện quan trọng.
Du Mộc lại quay mặt nhìn lên trần nhà, cô cảm thấy cả người ngoài bủn rủn thì như đang bị chìm xuống, cực kỳ nặng nề. Cô thấy hình như mình đã ngủ khá lâu, một giấc cực kì dài. Cứ như cô ngủ nguyên cả một ngày vậy.
Du Mộc nhớ tới đây liền chợt nghĩ lại, chẳng phải cô vì chịu sự giày vò của tên khốn Lục Doãn Cung kia lên mới mơ thấy ác mộng sao? Sau đó khi tỉnh dậy cô liền muốn đi tắm... kết quả liền thành như này. Cũng chẳng biết bản thân nằm trên giường từ bao giờ, ngủ đã bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-duoi-con-mua-tinh-yeu-va-thu-han/3053841/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.