Bác tôi vốn quen với sự kiêu ngạo, chưa bao giờ phải chịu sự châm chọc như vậy, tức đến mức lời nói cũng không hoàn chỉnh:
“Cô! Cô, chờ đấy cho tôi, khi Đông Húc về, sẽ có ngày các người đẹp mắt.”
“Xì,” Mẹ tôi khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Chỉ cả, chờ được đến Đông Húc về, cũng phải từ viên chức nhỏ từ từ đi lên thôi. Đến lúc đó, nói không chừng còn phải nhờ Minh Tuệ giúp cậu ta thăng chức nữa!”
Chưa kịp để bác tôi phản ứng, bà nội đã tức giận lấy gậy đập mạnh vào đầu giường: “Tất cả câm miệng cho tôi!”
Nhưng đã muộn, bác tôi đã nghe thấy.
Bà ta không còn quan tâm đến mẹ đang thở hổn hển, vui mừng nắm lấy tay Minh Tuệ: “Minh Tuệ, cháu quen biết cậu Cao sao?”
Minh Tuệ hơi đắc ý nhìn bà nội mặt mày xanh mét, gật đầu tự mãn: “Chúng tôi là bạn học.”
Mẹ tôi lập tức chỉ ra: “Bạn học gì, hai đứa không phải đã tâm đầu ý hợp từ lâu rồi sao?”
Mẹ quay sang bác tôi, kéo dài giọng: “Chính mẹ không đồng ý chuyện của hai đứa nhỏ, nhất định phải bảo Minh Tuệ chia tay với cậu ta.”
Bác tôi phẩy tay: “Mẹ chúng ta phong kiến cổ hũ, không cần để ý đến bà ấy.”
Nói xong những lời này, bà ta ân cần nắm tay Minh Tuệ, không ngừng khen ngợi: “Cô đã biết cháu là người xuất sắc, từ nhỏ đã không giống người khác…”
Khi ba người dìu dắt nhau đi xa, bà nội tức giận ngã xuống giường, đến cả sức mắng chửi cũng không còn.
Tôi chứng kiến trò hay này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-cua-vu-nu-thoi-dan-quoc/5212418/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.