Ba ánh mắt đều chạm vào nhau trước khi kịp tia đến tập văn kiện trong phong bì màu vàng, nhanh chóng và lão luyện, Lý Phong chộp lấy nó và chạy đi.
_Đuổi theo ông ta nhanh!- tay trợ lý hét toáng lên.
_Không cần, ông ấy chỉ cầm bản photo thôi, bản gốc đã an toạ trên phòng công tố rồi.- Khắc Minh kéo tay tên trợ lý lại, giọng đều đều, bình thản, vô tư.
_Không được, tôi không thể để ông ta đi dễ dàng như thế, ông ta mà chạy được thì bao giờ mới bị bắt để ngồi tù.- hắn vùng tay cậu ra, chạy thật nhanh xuống nhà xe của công ti, bắt đầu cuộc rượt đuổi của số phận.
Khi anh ta đi khuất, Khắc Minh ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa, mây đen bao phủ cuộc đời cậu giờ đây tan biến, ánh nắng bắt đầu rọi xuống khắp nơi, tâm hồn ngập nắng cứ lơ lửng. Nhưng mà một người khi đã quen với bóng tối, trong thoáng chốc được đưa ra ánh sáng không thể tránh khỏi những cái nhíu mắt, những khó chịu để dần tập quen.
Thì Khắc Minh bây giờ cũng như thế, cậu hận ông ấy, cái hận thấu tận tim gan xương tuỷ, cậu cũng biết rằng tội lỗi ông ta gây ra chẳng riêng gì mình cậu chịu, còn rất rất nhiều người. Càng chấm dứt sớm thì càng tốt cho mọi người nhưng cũng không thể ngăn cản một điều bất diệt rằng dòng máu đang chảy trong cậu là của ông ấy, sinh mạng của cậu là do ông ấy mà có. Là Ba, là Gia Đình.
Là thứ mà cậu thèm khát muốn có được, một gia đình. Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-cua-mua/1882793/chuong-48.html