“ Lạ mà quen, quen mà lạ. Suy cho cùng, sợi dây liên hệ giữa con người với con người là sợi dây bí ẩn và rắc rối nhất…”
Bước ra khỏi phòng tập yoga, cả người Đan ướt đẫm mồ hôi. Cô tiến về phía tủ đồ cá nhân thì cảm giác như có một đôi mắt như đang dõi theo từng bước chân mình. Đan quay lại, và bắt gặp đôi mắt đẹp của một người phụ nữ lạ mặt…
Gật đầu chào theo phép lịch sự tối thiểu, Đan ngẩn người khi thấy đôi mắt bà ta chợt ngấn nước, rồi dùng tốc độ nhanh nhất để rời đi. Đan nhíu mày nghi hoặc nhưng cũng không thể nào nhớ được mình đã gặp người phụ nữ ấy hay chưa?
Mang theo sự khó hiểu về đến nhà, Đan thở dài khi nhớ rằng còn vài hôm nữa Huy mới trở về. Anh đã đi công tác gần một tuần nay. Nhìn ngôi nhà tuy có người nhưng thiếu đi hơi ấm của anh, Đan thoáng buồn. Ý nghĩ bỏ bữa tối dần hình thành…
_ Bữa tối đã chuẩn bị xong, cô ăn luôn hay chờ lát nữa! – Ông quản gia bước tới
Đan chưa kịp trả lời thì điện thoại đã reo, cô mỉm cười khi nhìn thấy tên người gọi đang hiển thị…
“ Em đây.”
“ Em đã về nhà rồi đúng không?”
“ Vâng”
“ Vậy thì ăn tối rồi nghỉ ngơi đi nhé. Nhớ phải ăn tối đấy, không được bỏ bữa, không được ăn cay, sẽ ảnh hưởng đến dạ dày, tối thì đi nghỉ sớm, không được làm việc đến khuya, anh sẽ gọi về để kiểm tra đấy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259566/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.