“ Để mãi bên nhau, yêu là điều kiện cần, còn những yếu tố còn lại chính là điều kiện đủ”
Đan bước vào phòng giám đốc. Chẳng có ai cả… lạ thật…Ban nãy có người trả lời khi cô gõ cửa mà.
_ Huy! – Đan khẽ gọi
Một vòng tay ôm chặt Đan từ phía sau…
Một mùi hương nước hoa quen thuộc…
Một mái đầu cọ nhẹ vào má Đan…
Cô ngạc nhiên nhưng chỉ mỉm cười…
_ Anh nhớ em! – Huy thì thầm trên bờ vai Đan, tham lam đặt lên bờ vai cô những nụ hôn thật dài.
_ Mới xa nhau 5 tiếng thôi. – Đan bẻ gãy lời Huy. Đan thích thú khi phát hiện tần suất trẻ con của Huy xuất hiện ngày một nhiều. Đôi khi thì như một ông cụ khó tính, đôi khi lại như đứa trẻ cứng đầu. Rốt cuộc anh là dạng người gì?
_ Mặc kệ! Anh không biết.
Đan bật cười trước giọng điệu trẻ con ấy…
_ Thế cần gặp em có chuyện gì?
_ Vì anh nhớ em! – Huy trả lời gọn bâng, xem như đó là một lí do “cực kì chính đáng”.
_ Đừng đùa nữa.
_ Thật mà, anh nhớ em. – Huy vùi mặt vào mái tóc thoảng mùi hương dịu nhẹ đang xõa tung của Đan.
_ Được rồi, em cũng nhớ anh. Thế được chưa?
_ Không được miễn cưỡng như thế. – Huy siết chặt thêm vòng tay mình như để trừng phạt Đan.
_ Haizz, em phát chán với anh mất thôi. – Đan than thở
_ Không được chán anh. Anh là người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259539/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.