“ Có những điều không thể diễn tả thành lời! Có những cảm xúc miên man không thể định nghĩa…”
Trên con đường tới trường…
_ Này, vết thương của bạn ổn chứ?- Gia Huy phá vỡ bầu không khí yên lặng trong xe, giọng nói vẫn lạnh như vốn dĩ.
_ Uhm, không sao nữa rồi!- Đan khẽ đáp lại
Lại yên lặng…
Huy không thích nói nhiều, Đan lại là người trầm tính. Nếu hai người mà ngồi cạnh nhau cả ngày chắc cũng không mất lời nào.
Nhưng hôm nay thì khác…
_ Nơi này đẹp quá phải không?- Huy lại lên tiếng
_ Rất đẹp là đằng khác!- Như khai thác đúng đề tài Đan bắt đầu nói nhiều hơn- Trong lành và yên bình! Một nơi thực sự lí tưởng.
_ Bạn thích đến thế à?
_ Ừ! Vì tôi rất yêu không khí của thôn quê! Thích lắm, bạn không thể tượng tượng tôi yêu nó tới mức nào đâu!- Đan say sưa
Huy phì cười trước “ tình yêu” kì lạ của cô bé.
_ Hôm qua…- Đan ngập ngừng- Vú Hà đã nói với bạn những gì thế?
_ Về tiểu sử của một cô bé! – Huy tỉnh bơ
_ Ai vậy?- Đan cũng tỉnh không kém
_ Một cô bé rất kì lạ và bí ẩn. Một cô bé rất xinh….
_ Stop!- Đan ngượng ngùng ngắt lời
Huy bật cười thành tiếng, tiếng cười lan tỏa vào trong ánh nắng sớm mai… Đã lâu lắm rồi Huy mới cười nhiều như thế. Cậu nhóc cảm thấy xa lạ với chính bản thân mình. Một cảm giác lạ lẫm len lỏi trong tim….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259486/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.