Lục Lẫm im lặng lắng nghe cô ta lãi nhãi suốt bốn mươi phút.
Lúc đầu, chủ yếu là oán giận tất cả mọi thứ liên quan đến Bùi Chước, từ kiểu tóc, quần áo cho đến mùi hương trên cơ thể, về sau lại trở thành một kẻ vừa khóc vừa run rẩy phát tiết đến mức làm nhòe đường kẻ mắt, trên khăn giấy đều là màu mực mascara.
Lục Lẫm thấy cô ta gần như kiệt sức vì khóc lóc, lại đưa đến một tờ giấy khác.
“Cô hy vọng tôi đuổi cậu ấy đi?”
“Đúng vậy, thầy Lục, thầy là người tốt như vậy, cũng nghe tôi nói lâu như vậy, nhất định thầy sẽ giúp tôi đúng không?” Phương Lệ lo lắng nói: “Những tư liệu này có đủ không? Chồng tôi còn gửi rất nhiều tin nhắn đồi trụy cho cậu ta, cái này có thể dùng làm bằng chứng đúng không?”
Cô ta không đợi Lục Lẫm trả lời đã tự tin một cách khó hiểu nói rằng: “Nếu không phải tên họ Bùi kia dâm đãng, tại sao chồng tôi chỉ gửi những thứ vớ vẩn đó cho cậu ta mà không gửi cho người khác?”
Lục Lẫm đã có sẵn biện pháp đối phó, trong lúc cô ta cằn nhằn, hắn gửi cho Hoắc Lộc một tin nhắn xác nhận, sau đó đứng dậy rót một cốc nước ấm cho cô ta.
“Cô Phương, tôi hiểu cảm xúc của cô.” Hắn nói một cách chậm rãi nhưng rất thuyết phục: “Cô cũng là giáo viên, cô cũng biết quyền lực của giáo viên chủ nhiệm như tôi không lớn, đúng không?”
“Đúng, vậy tôi nên tìm ai đây?”
“Trường Nhất Trung khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/3558580/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.