Không biết từ khi nào mà họ đã lăn lộn đến bàn ăn.
Lục Lẫm chống hai tay giam anh ở trong ngực, cắn mở từng chiếc cúc áo trên cổ anh, ánh mắt lộ ra vẻ xâm lược.
Bùi Chước thích hắn như thế này.
Xé bỏ lớp vỏ ngoài sâu kín và thâm trầm, quên đi mọi sự nghiêm túc, đứng đắn hàng ngày.
Lần đầu tiên Bùi Chước nhìn thấy Lục Lẫm, anh muốn dụ dỗ hắn, dạy hư hắn từng chút một.
Cho nên lúc này, môi răng thâm nhập, chân dài bắt chéo.
Chiếc bàn dài bằng gỗ hồ đào kiểu dáng châu Âu có nền màu đen sẫm, viền bạc có hoa văn cỏ xoăn, khi nằm trên đó, Bùi Chước tựa như rơi vào khung tranh, ngay cả xương cổ tay mảnh khảnh cũng như đang trêu chọc Lục Lẫm.
Dòng thời gian bắt đầu tăng tốc, không khí ngày càng nóng rực.
Mọi thứ đều trở nên nhiệt liệt và trần trụi, phóng túng như thú hoang đang hưởng dụng con mồi.
Một tiếng rên trầm mang theo âm cuối, những ngón tay đan chặt đến mức như muốn khảm vào nhau.
Lục Lẫm rất ít nói, trên trán không ngừng đổ mồ hôi, hắn chỉ siết chặt eo anh, hôn thật sâu.
Những lời cầu xin nửa thật nửa giả đều bị đôi môi ngăn lại, huyết dịch sôi trào, da thịt nóng bừng.
Lúc kết thúc, Bùi Chước được bế vào bồn tắm, giọng nói nhẹ nhàng.
“Chậm một chút, thầy Lục.”
“Chân em đau.”
Lục Lẫm giúp anh lấy khăn tắm và áo ngủ.
Hắn không nói một lời mà chỉ xoa bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/3558579/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.