Giờ ra chơi, trong văn phòng chỉ còn một mình Bùi Chước đang bận viết báo cáo.
Trương Nguyệt Nguyệt ló đầu vào nhìn quanh, thấy thầy Bùi bên trong, cô nhóc mới rón rén bước vào.
– Nguyệt Nguyệt? – Bùi Chước dừng việc đang làm, ngước mắt lên nhìn, thấy vẻ mặt của cô nhóc không ổn lắm – Sao thế, tâm trạng không tốt à?
Nửa tháng trước, cậu và thầy Lục còn nhìn thấy đôi tình nhân nhỏ bé mắt qua mày lại, bây giờ mới được bấy lâu.
– Thưa thầy, Khương Huống gian lận trong bài kiểm tra, cậu ấy chép trộm bài đọc của bạn ngồi đằng trước. Trương Nguyệt Nguyệt nghiêm mặt tố cáo, thiếu điều viết lên mặt mấy chữ lớn “Em phải xử lý bạn trai cũ”.
Thật ra Bùi Chước cũng không biết chuyện này, cậu thầm ghi nhớ rồi ngước mắt lên nhìn cô nhóc:
– Em vẫn ổn đấy chứ?
Cậu không hỏi, Trương Nguyệt Nguyệt còn nhịn được.
Cậu vừa hỏi, vành mắt và chóp mũi của cô bé đã đỏ ửng cả lên, nước mắt tuôn rơi lã chã.
– Thầy, thầy ơi, em nói nhỏ với thầy một chuyện, nhất định thầy không được nói cho ai khác đâu đấy.
Bùi Chước đưa hộp giấy cho cô nhóc, ra hiệu cô nhóc ngồi xuống ổn định cảm xúc trước đã:
– Nói chậm thôi, không phải vội, có thầy Bùi ở đây.
– Khương Huống là một tên khốn nạn. – Giọng của Trương Nguyệt Nguyệt cao lên mấy quãng, sụt sịt tức giận nói – Em mới quen cậu ta một tháng, mà cậu ta đã đi xem phim với lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/2880990/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.