mười hai;
Hai người bỏ túi mua hàng vào cốp, ngồi vào trong xe, An Úc mới hỏi hắn: “Thứ Bảy… đi không?”
Dung Nham sửng sốt một chút, chậm rãi lái xe ra khỏi bãi đỗ.Nhưng Bùi Phương Trì đã trở lại.
“Sao lại không đi?”Anh ăn vài miếng cơm, bỗng bị Dung Nham nắm lấy tay, gã cau mày nhìn anh, “An An, đừng ăn cái này, anh làm cái mới cho em.”Không biết nói lời dễ nghe, nếu gã chạm vào anh nhiều hơn một chốc có khả năng gã sẽ cứng lên rồi đẩy anh lên giường mất.
An Úc nhìn đằng trước, khẽ “ừ” một tiếng.Nhưng bọn họ cũng không phải là người yêu của nhau theo đúng nghĩa.Anh rất muốn nói vài chuyện với Dung Nham, ví dụ như Dung Nham biết hắn trở về từ khi nào, liên lạc với hắn như thế nào, chính An Úc cũng là do hôm trước đi ăn với hắn nên mới thêm WeChat, còn bọn họ liên lạc với nhau hồi nào thế, chẳng lẽ là gọi video cho Bùi Phương Trì để trò chuyện sao…
Anh thật ngu ngốc, anh không nên hỏi ra thành lời, sao Dung Nham có thể không đi cơ chứ.Dung Nham lại nhìn anh chằm chằm một hồi, cuối cùng khẽ thở dài, cầm lấy chìa khóa xe, đi ra ngoài.
Nhưng anh vẫn còn một trăm vấn đề nhiều dấu chấm hỏi như vậy.An Úc dừng một chút, buông đũa lắc đầu, “Không cần đâu, em không có hứng ăn.”Dung Nham vén phần chăn chỗ bả vai anh, cúi người hôn lên đôi mày nhíu lại của anh.
Anh rất muốn nói vài chuyện với Dung Nham, ví dụ như Dung Nham biết hắn trở về từ khi nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-lua-ngu-dong/994194/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.