Không biết có bao nhiêu cột sắt được bố trí dọc theo con đường lên núi, các cột sắt được nối với nhau bằng thanh sắt ở giữa, tạo thành một tường rào bền vững chắc chắn. Chỉ cần không phải dồn sức muốn đi chết, rào chắn này có thể giảm thiểu xác suất tai nạn xuống mức thấp nhất.
Không tự mình đến nhìn thử, dù là ai cũng không tin chỗ núi sâu này có một con đường hiện đại như vậy.
Hôm qua chú râu ria khen Liên Nhạc nức nở như một người lương thiện có một không hai trên đời, trong lòng Liên Vũ nghĩ làm gì đến mức ấy. Lúc mới xuống núi hắn mới nhớ ra cách đây không lâu nhìn thấy cuốn sách quy hoạch khu nghỉ mát trên bàn của Liên Nhạc —— thêm vào đó thiết kế tinh xảo của biệt viện bên sườn núi có thể chứng minh mong muốn lên đây dưỡng lão của Liên Nhạc. Nhưng vợ yêu chết bệnh chưa lâu đã đi lấy vợ kế, sau đó nhanh chóng kéo nơi hy vọng của hai người vào vòng xoáy thương mại, không để phí một đồng một cắc nào, có thể nói là bản tính của thương nhân.
Nói không chừng biệt viện dưỡng lão chỉ là một cái cớ, cùng lắm là đi đầu quân, làm đầy tớ.
Đường lên núi dốc kéo dài, thoai thoải tự nhiên, nếu là người thành phố điển hình đi từ dưới chân núi đến sườn núi chắc đã mệt đến mức thở hồng hộc, cũng may Liên Vũ luôn ưa thích vận động, mười năm như một kiên trì chạy bộ buổi sớm, khi quay lại biệt viện chỉ toát một lớp mồ hôi mỏng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-co-ho-ni/4603919/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.