Liên Vũ ngủ đến hơn ba giờ sáng, bị tiếng côn trùng ồn ào đánh thức.
Hắn cầm điện thoại lên nhìn giờ, nhắm mắt lại muốn chìm vào giấc ngủ lần nữa, nhưng âm thanh sột soạt khắp nơi như từng bầy kiến bò qua người hắn, nghĩ đến là rùng mình, hắn mở xoạch mắt ra, ngồi dậy.
Từ trong ra ngoài thân thể vì ngủ không đủ mà ủ rũ, ý thức lại vô cùng thanh tỉnh, suy nghĩ lộn xộn rối tung bay qua bay lại phút chốc biến mất, càng không bắt được đầu mối càng cảm thấy bực bội.
Hắn mở điện thoại ra theo thói quen, muốn lên các nền tảng xã hội, thử mấy lần, giao diện hoàn toàn trắng xóa, ở giữa ghi “Tải không thành công”.
—- Nơi này không có tín hiệu.
Đừng nói là lên mạng, muốn gọi điện thoại cũng không gọi nổi. Ở cái chỗ này điện thoại không khác gì cục gạch.
Liên Vũ tâm phiền ý loạn vung tay vứt đi, bộp một tiếng, tiếng điện thoại rơi xuống đất át cả tiếng côn trùng kêu váng, điếc tai dị thường.
Hắn đổ ập xuống giường lật qua lật lại hai cái, những chửi rủa vô cớ, những bình luận thượng đẳng như răng nanh độc địa treo trên đỉnh đầu, cách một lúc lại hạ xuống người hắn, đục khoét hắn đến mức da tróc thịt bong, khắc cốt ghi tâm.
Vừa nghĩ tới có một đám vẫn đang hèn hạ bỉ ổi nhục mạ hãm hại hắn, mà hiện tại ngay cả phản bác hắn cũng không có cách nào phản bác lại. Suy nghĩ u ám, tanh máu toát ra khó mà ức chế, Liên Vũ buồn nôn từng cơn, nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-co-ho-ni/4603918/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.