Bà Thẩm nói: “Từ lúc cô và Thẩm Hầu chia tay, Thẩm Hầu vẫn rất khổ sở, nhưng thứ tôi muốn nói đến không phải là nó, mà là đứa con trong bụng của cô.”
Nhan Hiểu Thần theo bản năng đặt tay lên bụng, lập tức lùi lại, cất bước đi, “Không liên quan đến bà!”
Bà Thẩm cười cười, giọng nói nghe ra có vẻ như rất thong dong tự tin, “Thẩm Hầu là ba của đứa bé, làm sao không liên quan đến tôi?”
Nhan Hiểu Thần giậm mạnh chân dừng lại, vốn tưởng rằng sau hôn lễ, hết thảy sẽ chấm dứt, tất cả bí mật đều sẽ bị chôn vùi, nhưng không thể ngờ nó lại bị moi lên. Cô cảm thấy bên tai mình như có vài chiếc phi cơ bay qua, âm thanh rền vang từng đợt, làm cho đầu óc choáng váng, chân tay run rẩy, dường như đứng không vững.
Cô chậm rãi xoay người, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm bà Thẩm, giọng nói cũng thay đổi, “Làm sao bà biết? Thẩm Hầu có biết không?”
Bà Thẩm sắc mặt trắng bệch, giọng nói không kiềm chế được, run rẩy, “Tôi chỉ suy đoán thôi, cảm thấy cô không phải là loại người đã cùng Thẩm Hầu yêu nhau, mà còn có thể quan hệ với một người đàn ông khác, nếu cô là đứa con gái như vậy, đã sớm chấp nhận lợi lộc và đe dọa của tôi. Nhưng tôi cũng không dám khẳng định, lời nói vừa rồi chỉ là muốn thử cô một chút, không ngờ lại là sự thật…Thẩm Hầu nó không biết gì cả.”
“Bà…Bà thật là quá đáng!” Nhan Hiểu Thần vừa tức giận vừa buồn chán, vừa xúc động, lại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648285/chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.