“Úc Nam, bao giờ cháu mới cùng chú đi thăm mộ bố cháu?”
Hình như đối phương đang ở ngoài trời, ngữ điệu trầm tĩnh mang theo cả gió mùa đông nên vô cùng lạnh lẽo: “Một thời gian nữa.”
“Vậy ngày mai chú sẽ đi một mình!” Giang Thế Quân chống tay lên trán. Trông ông ta như đang nói chuyện với người vô cùng thân thuộc. “Đợi đến lúc cháu có thời gian, bó hoa đặt ở mộ bữa trước chắc thối nát rồi!”
Hai người không trò chuyện lâu, khi đối phương cúp máy, Giang Thế Quân liền bấm số của thư ký ở bên ngoài, vừa sờ ấm trà lạnh ngắt vừa dặn dò thư ký: “Pha ấm trà mang vào đây!”
“Vâng ạ!”
Giang Thế Quân không thích chờ đợi, vì vậy thư ký của ông ta đều là người nhanh nhẹn. Không bao lâu sau, cửa phòng có tiếng gõ nhẹ. Giang Thế Quân ngẩng đầu: “Vào đi!”
Cánh cửa mở ra, nhưng người đi vào không phải thư ký, mà là…
Giang Thế Quân hơi sững người, nheo mắt đầy nghi hoặc nhưng nhanh chóng mỉm cười: “Sao em lại đến đây?”
Từ Tử Thanh bê ấm trà đi vào, cô ta nở nụ cười rạng rỡ: “Sao vậy? Không muốn gặp em à?”
Từ Tử Thanh đi đến bàn làm việc, rót đầy một chén trà rồi đặt vào tay Giang Thế Quân một cách thành thạo.
Giang Thế Quân không uống ngay, ông ta hỏi: “Không phải hôm nay luật sư đến nhà em công bố di chúc sao?”
“Kết thúc rồi em mới đến đây!”
“Kết quả thế nào?” Giang Thế Quân hỏi ngay, dường như ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-hoan-nua-ai-yeu-khong-loi-thoat/3041843/chuong-45-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.