Lam Vong Cơ đang ngồi đoan chính trong gian phòng này, tuy rằng mặt không cảm xúc, thoạt nhìn nghiêm túc đàng hoàng, nhưng nhìn kỹ thì có thể nhận ra y có chút thất thần, trong mắt hiện ra chút lo âu. Lam Hi Thần nhìn y một cái, trong lòng kinh ngạc, hỏi: "Vong Cơ đang nhớ mong Ngụy công tử à?"
Nghe vậy, Lam Vong Cơ rũ mắt xuống, khẽ gật gật đầu. Ngụy Vô Tiện vốn đã hẹn với y gặp nhau ở chỗ này, nhưng hiện giờ trong lều lại không thấy bóng dáng của hắn, Lam Vong Cơ lo lắng hắn xảy ra chuyện, muốn đi tìm hắn.
Đúng lúc này, Kim Quang Thiện làm như phát hiện trong lều thiếu một nhân vật quan trọng, vì thế cười mở miệng hỏi: "Giang tông chủ, sao không thấy Ngụy công tử của quý tông phái?" Lông mày của Giang Trừng nảy lên một cái, lạnh lùng trả lời: "Thân thể sư huynh ta bị bệnh, không tiện đến đây, mong các vị thứ lỗi."
Ông ta từ lâu đã muốn lợi dụng chuyện này để kiếm chuyện với Giang gia, không ngờ Giang Trừng lại có thể đưa ra lý do như vậy, hiện giờ nghe câu này đành phải thôi, thay vào đó vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ cười nói: "Hoá ra là như vậy, Kim mỗ mạo muội rồi." Nghe vậy, Giang Trừng gật đầu tỏ ý ghi nhận, rồi bọn họ bắt đầu nói sang chuyện khác.
Nhưng Lam Vong Cơ vừa nghe thấy câu nói này của Giang Trừng, biết ngay hai người hẳn là đã thông đồng với nhau, lúc này Ngụy Vô Tiện chắc là đang ở trong lều của hắn. Nhưng y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-toi/3679726/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.