Vậy là một buổi chiều hẹ hò trôi qua trong trạng thái vui vẻ của hai tâm hồn.
Hai người cùng nhau làm những việc đầu tiên của một cặp đôi đang yêu. Ngọc Vân có chút tiếc nuối tại vì lỡ mặc đồ không tiện để vận động và phải tạm biệt nơi này để quay về nhà. Dù có hơi mệt nhưng buổi hẹn hò này quả thực như khiến tâm hồn cô được sống lại.
Trên đường quay trở về, cô mở điện thoại ra thì mới thấy tin nhắn mà Điềm Điềm nhắn đến.
" Sao nào, đi du lịch hay gì mà muốn khoe vơi con người đang vùi mình vào công việc này?"
" Đi hẹn hò đấy!’
Tin nhắn vừa gửi đi thì đã được trả lời ngay lập tức:
" Gì cơ? Cậu hẹn hò á? Với ai? Từ lúc nào mà không nói cho mình biết?"
Ngọc Vân chỉ còn biết cười khổ. Hỏi một loạt như vậy thì làm sao cô trả lời hết được. Lục Nhất vừa lái xe, lâu lâu lại đưa mắt nhìn cô gái bên cạnh. Thấy cô vẻ mặt đang vui vẻ, vừa nhắn tin vừa cười thì lên tiếng hỏi:
- Sao vậy? Có chuyện gì vui à?
- Là Điềm Điềm, bạn thân của em nhắn đến.
- Sao trước giờ anh không thấy em nhắc đến người này vậy?
Lục Nhất nghiêng đầu qua hỏi cô, nhưng mối quan hệ xung quanh cô anh không điều tra quá sâu hay nhờ người để tìm hiểu mà muốn biết những thứ liên quan đến bản thân cô từ chính cô.
- Cậu ấy đã đi Thượng Hải từ vài tháng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593439/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.