🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian vài tháng đó cũng chính là lúc Ngọc Vân cảm thấy khó khăn nhất khi bệnh tình của ông Tô ngày càng trở nặng. Chuyện gì đến thì cũng sẽ đến. Khi tuyết ngừng rơi, mùa xuân chỉ đang độ nở rộ vậy mà trong căn nhà đã từng chứa biết bao ấm áp giờ lại phủ đầy màu tang thê lương. Ngọc Vân cùng bà Châu đã chuẩn bị tinh thần trước nhưng hiện thực khi con người ta phải đối mặt thì lại khác một trời một vực.



Thật khó để chống chọi lại với nỗi dau mất mát người thân. Đứng trước linh cữu của ba mà Ngọc Vân dường như mất đi cả thể xác và linh hồn. Nhìn lại những gì suốt gần 19 năm qua giữa cô và ba của mình, sẽ chẳng có gì đáng nói nếu cô đã khiến ông có thể yên lòng. Nhưng cô chưa làm được gì, chưa được như ba cô kì vọng. Vậy mà giờ đây ông chẳng còn có thể thấy được những gì cô sẽ cố gắng tiếp theo...



- "Tiểu Vân, khuya rồi đi ngủ đi."



Giọng của bà Châu vang lên kéo tiềm thức của Ngọc Vân quay trở lại thực tại.



- " Vâng mẹ ngủ trước đi con thay đồ rồi đi ngủ ạ."



Bà Châu không nói gì mà quay trở lại vào phòng của mình.



Ngọc Vân cũng chẳng ở lại lâu nữa mà cũng mệt mỏi chỉ muốn làm bạn với chiếc giường của mình.



Ngày mới lại bắt đầu. Cô uể oải thức dậy đi đến siêu thị để mua ít đồ. Đi ngang qua tiệm cà phê, cô nóng lòng muốn tự mua cho mình ly cà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593414/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nửa Đời Thương, Một Đời Nhớ
Chương 7: Em quả thật độc ác bao năm chưa hết mà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.