🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào những ngày cuối năm, tuyết dường như càng rơi nhiều hơn. Năm mới cũng sắp đến, ai cũng vội vã vô tình tạo nên không khí rộn ràng cuối năm.



Nhưng trong cái vội vàng ấy, có bao sự ấm áp hay chính cái lạnh của mùa đông đã làm cho lòng người phai nhạt.



Tô Ngọc Vân rảo bước trên con đường tuyết dày đặc, vì lạnh nên con người ta không thoải mái hay chính từ sâu thẳm, tâm hồn đã héo tàn trước khi mùa đông sang. Còn nhớ cách đây 6 năm, Ngọc Vân vẫn con quen thuộc với thành phố này, với chính con đường này mà sao giờ đây, lòng cô bỗng dâng lên một niềm chua xót. Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên. Gạt đi những bâng khuâng trong lòng, âm thanh vang lên như chưa có nỗi niềm nào vừa càn quét qua.



- Tớ nghe này Điềm Điềm!



- Haizzzz… đứa nhỏ này, về Thành Đô mà không nói với tớ một tiếng.



- Tớ tính cho cậu bất ngờ mà haha. Thôi để lão nương cho phép cậu được mời lão nương một bữa nha! Ngọc Vân như chưa từng có tâm trạng như lúc nãy mà đáp lại cô bạn thân một cách vui vẻ.



- Đợi đó ta đến đây tiểu muội!!!!



Tô Ngọc Vân thở dài sau khi cuộc gọi kết thúc. Ban đầu cô không có ý định quay trở lại vùng đất Thành Đô này, nhưng mẹ cô vẫn còn ở đây, cô không thể bỏ mặc bà ấy được. Bỗng một thứ âm thanh quen thuộc kéo Ngọc Vân thoát khỏi suy nghĩ của riêng mình:



- "Là người quen sao?!" Âm thành

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593408/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.