“Tái bắc khai hành điện, song lâm vạn hách tùng. Vân phong song tháp lĩnh, yên tỏa khánh chùy phong.
Phiêu miểu tầng loan tiếp, bàn hồi khúc kính trọng. Hồng trần nan đáo xử, hà sự bất tòng dung.” (1)
Khi Dận Chân đi tìm nước suối thì phát hiện một khu rừng bí mật trongthung lũng nhỏ ở Sư Tử Câu, những buổi chiều nhàn rỗi, chàng và Vân Yênsẽ dắt Truy Vân và Dạ Sư từ cửa sau hoa viên đến khu rừng xanh mướtthanh tĩnh bên dòng suối đó đi dạo, đến khi đổ mồ hôi thì để ngựa bêncạnh, quỳ chân bên suối uống nước rửa mặt.
Nước suối chảy rócrách, trong veo có thể thấy đáy. Qua mặt nước Vân Yên nhìn thấy rõ ràngkhuôn mặt hai người, vừa giống như chiếc gương phản chiếu nụ cười, vừagiống như một tấm ảnh ghi lại khoảnh khắc này mãi mãi. Nàng kìm lòngkhông đậu muốn vươn tay ra chạm vào, nhưng lại ngập ngừng, rồi thu tayvề.
Dận Chân thấy Vân Yên ngây người liền ôm lấy nàng hỏi saovậy. Vân Yên khép mắt, quay mặt đi, trên khuôn mặt vẫn treo nụ cười chỉtay vào mặt nước.
- Chàng xem đi.
Dận Chân thấy nàng cười mới yên tâm, quay đầu nhìn mặt nước, trong đôi mắt đen tuyềndần xuất hiện nét cười, bàn tay rộng lớn cũng di chuyển từ cánh tay VânYên đến bên gò má và tai, để đầu nàng gần sát với mình, mắt không hềchớp mà nhìn mặt nước, ngâm nga:
- Một đôi trời sinh, một cặp đất tạo.
Vân Yên nghe câu này, suýt nữa bật cười thành tiếng, mở to đôi mắt vôtội. Người bên cạnh nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thanh-tinh/2430336/quyen-1-chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.