Ở trên chiếc của cô lúc này có hơi im lặng một chút, thấy Giao Giao cứ im lặng, cậu không đành lòng nên liền đưa tay qua choàng lên vai cô để an ủi nhưng ngay lập tức cô giật mình lùi ra xa.
“Cậu làm gì vậy?”
Gia Nguyên sẽ chạm tay lên má gạt nước mắt cho cô rồi nói:
“Sao này chị đừng khóc như vậy nữa. Có muốn khóc thì chỉ cần tìm tôi mà khóc.”
Giao Giao ngơ ngác nhìn cậu, cô chẳng hiểu cái hành động đầy đàn ông này của tại sao lại được thực hiện bởi một thằng nhóc 10 tuổi, cô bối rối vô cùng. Trong lúc sự bối rối của cô vẫn chưa dừng lại thì Gia Nguyên bất chợt hôn lên trán cô. Ngay lúc đó, cảm giác của Giao Giao là không ai có thể hiểu được nếu như không ở trong cùng hoàn cảnh. Cô phát hoảng la lên rồi liền úp mặt xuống đùi mình, da gà cũng sởn cả lên, cô bắt đầu xoa trán nhìn Gia Nguyên mà hét lớn:
“Cậu làm cái hành động gì vậy? Sao lại hôn tôi? Cậu vẫn còn là con nít đó!”
Gia Nguyên khẽ cười rồi ngồi vào vị trí ghế cách xa cô khi nảy, cậu ngoảnh mặt ra cửa sổ.
“Đợi một thời gian nữa tôi cũng không còn là con nít nữa đâu.”
Lúc này Giao Giao thật sự quá giận, cô sẽ khó chịu nếu không tán cho Gia Nguyên một cái, nhưng cô thừa biết không nên động tới cậu khi đang có người ngoài, cô đành kiềm lòng không đánh.
Ngồi trên xe được một lúc, Giao Giao bỗng nhận ra đây không phải là đường trở về nhà, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/217512/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.