Dễ dàng thuyết phục được Hiển ký cam kết, Khôi vui mừng lập tức gọi điện cho Gia Nguyên thông báo. Lúc bấy giờ Gia Nguyên đang ở trong trường nghe thầy chủ nhiệm ông bố điểm của kỳ thi lần trước, thầy đã đọc hạng ba và hạng nhì rồi chỉ còn hạng nhất là đang ấp úng tạo sự hồi hộp. Trước giờ Gia Nguyên luôn nghĩ cậu chỉ có thể đạt hạng ba hoặc hai thôi, bây giờ tuột mất hai hạng đó khiến cậu toát cả mồ hôi hột ngồi cắn móng tay im lặng lắng nghe. Đang giữa lúc căng thẳng như thế tiếng điện thoại bỗng reo lên, cậu giật mình cắn luôn cả ngón tay của mình. Trong giờ học mà dùng điện thoại, Gia Nguyên bị thầy giáo ra hiệu đứng dậy, thầy bỏ danh sách trên tay xuống, nghiêm nghị nói:
"Cậu Nguyên, sao trong giờ học cậu lại không tắc chuông điện thoại?"
Gia Nguyên vội tắt máy trả lời thầy:
"Em hồi hộp quá nên quên, thầy thông cảm cho em, nhà em rất nhiều việc."
"Thông cảm là thông cảm thế nào? Nghỉ học hai tuần lễ mới vào trường đã hớt đầu đinh, đầu thì đầy sẹo, bộ tập đoàn AI bắt CEO đi đòi nợ thuê à?"
Gia Nguyên bối rối:
"Không có đâu thầy, này là do em ngã."
"Thế còn điện thoại tại sao không tắt chuông? Biết quy định của lớp tôi dạy không? Cậu đi ra khỏi lớp đứng phạt cho tôi, lát nữa tôi gọi bác cậu hỏi coi tập đoàn nhà cậu bận tới cỡ nào."
"Đừng mà thầy, chân em bị vầy mà thầy nỡ lòng bắt em đứng phạt sao?"
"Em tưởng em là con gái à? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151105/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.