Gia Nguyên khì cười vào tai cô, vẫn giọng thều thào đó, cậu nói:
"Tiền không mua được tình yêu, nhưng tình yêu mà không có tiền sớm muộn gì cũng tan. Đâm đầu vào mơ ước một túp liều tranh hai trái tim vàng là ngu ngốc. Chị thử nghĩ xem, có tiền trong tay người ta có khi nào dám khinh thường chị không? Chị có biết tại sao chị ở nhà này không có chỗ đứng không?"
"Tại vì các người khinh tôi nghèo, thân phận chỉ là kẻ ở."
"Sai rồi. Là do chị có chiếc cột vững chắc là em mà không biết dựa vào. Chống đối với em làm gì? Chống đối để mỗi lần trốn đi đều bị bắt về thảm hại sao? Trước nay chị luôn phải làm việc vặt vảnh trong nhà biết là do đâu không? Là do chị mang tâm thế trả nợ mà sống."
"Không phải cậu vừa nói tôi là con nợ, cậu là chủ nợ sao? Tôi không mang tâm thế trả nợ vậy phải mang tâm thế là cô chủ à."
"Chị rất thông minh, nói đúng rồi đó. Chị biết gì không, chị chỉ cần trả nợ cho một mình em, còn những người khác đều phải phục tùng chị. Nếu chị không biết cách sống hưởng thụ thì để em dạy cho chị, chỉ cần chị biết nên làm gì với em mà thôi. Chị hiểu chứ?"
Nghe tới đây, Giao Giao bỗng im lặng, cô nghiêng người nhìn vào mắt của Gia Nguyên trầm tư hồi lâu. Tâm trạng cô lúc này đã có chút lay động, suy cho cùng một cuộc sống giàu sang và quyền lực cũng rất thu hút con người. Đến cuối cùng, hỏi bỗng hỏi cậu:
"Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151104/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.