Dận Chân không đành lòng cứ để nàng đứng đó ăn bánh. Biết nàng không dám ngồi xuống lên đã lên tiếng:
" Nàng ngồi xuống mà ăn. "
Phù Hoa nghe Tứ gia kêu mình ngồi xuống thì cũng lưỡng lự một lát nhưng sau đó cũng ngồi xuống ghế theo lệnh. Nàng đặt hộp bánh vào chiếc bàn giữa hai người. Ý muốn để cho Tứ gia cùng ăn. Nàng chưa từng thấy chàng ấy ăn đồ ngọt bao giờ. Lúc nãy vì vui sướng khi nhận được quà mà nàng đã quên mất việc chia sẻ điều này với chàng. Nàng cũng muốn Tứ gia nếm thử sự ngọt ngào đó.
Thấy nàng để hộp bánh vào giữa bàn, còn có ý hơi đẩy về phía chàng. Dận Chân tò mò lên tiếng hỏi:
" Bánh không ngon hay sao?"
Lúc nãy thấy nàng vẫn còn ăn ngon miệng mà sao bây giờ lại không ăn nữa.
Phù Hoa nghe Tứ gia hỏi thế thì lắc lắc cái đầu nhỏ ý bảo không phải. Sau đó lại tiếp tục hơi đẩy hộp bánh về phía Tứ gia.
Dận Chân lúc này cũng đã hiểu ra được ý của nàng là gì rồi.
" Nàng ý bảo ta ăn đi sao. "
Thấy Tứ gia đã hiểu ý của nàng, Phù Hoa gật gật đầu nhìn về phía chàng.
Hiểu được ý của nàng, Dận Chân thấy trong lòng ấm áp hơn bao giờ hết. Đúng là không uổng công yêu chiều nàng. Có món ngon vẫn còn nghĩ đến chàng. Mặc dù chàng không thích đồ ngọt nhưng cũng sẽ thử một miếng để thỏa mãn ánh mắt kia.
Thấy Tứ gia đã cầm một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-phu-hoa/3586026/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.