Y Bất Tử cười hì hì nói :
- Doanh tổng giám là tên nào? Tại sao y lại biết rõ được võ công của bọn ta như thế?
Bao Đả Thắng bỗng xen lời hỏi :
- Doanh tổng giám gì đó của các ngươi võ công so sánh với các ngươi ra sao?
Người bịt mặt nghiêm trang đáp :
- Tại hạ chỉ là ánh sáng của con đom đóm, đâu dám so sánh với Doanh tổng giám là ánh sáng của vừng trăng.
Bao Đả Thắng bỗng vỗ tay đến đốp một cái nói :
- Như vậy thì hay lắm? Thế nào cũng có lúc mỗ sẽ khảo cứu với y một phen xem sao? Nhưng lúc này trước hết phải khảo cứu với ngươi đã, không thể phá lệ được.
Bao Đả Thắng nói vừa dứt đã nhẹ nhàng vỗ luôn ra một chưởng, chưởng phong vèo vèo khiến người bịt mặt phải lùi về phía sau lia lịa, rồi y vội lên tiếng hỏi :
- Lão tiền bối vừa nói phá lệ gì thế?
Y Bất Tử đứng cạnh đó liền cười đáp :
- Bao Đả Thắng xưa nay có lập một luật lệ, phàm người nào là kẻ thắng trong bất cứ cuộc chiến nào đều phải giao đấu với y một phen để thử thách. Vừa rồi ngươi đã là kẻ thắng, lẽ tất nhiên cũng phải theo đúng luật lệ ấy. Ha ha... Bằng hữu, bạn phải cứng cỏi lên để chứng tỏ mình là một võ lâm nhân vật chứ sao cứ rụt đầu rụt cổ mãi như vậy?
Người bịt mặt kêu khổ thầm, nghĩ bụng :
- “Hỏng mất rồi! Hai lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-coi-son-ha/2386010/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.