🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Yunchan



Trần Tín kéo Văn Đan Khê chạy băng băng trên đường, làm người đi đường ngoảnh đầu nhòm ngó hai người họ với ánh mắt kỳ quái. Cũng có người nhận ra họ, xầm xì bàn tán với vẻ mặt kinh dị. Còn có vài đứa trẻ cười tíu tít chạy theo sau.



Văn Đan Khê kông nén nổi xấu hổ, chạy được một đoạn cô dứt khoát dừng lại không chạy nữa. Trần Tín thấy mặt cô đỏ bừng, hơi thở gấp thì cũng cảm thấy mình quá lỗ mãng. Hắn dằn cơn cấp thiết của mình xuống, nắm tay cô đi chậm lại, rồi rẽ vào một ngõ nhỏ.



Trần Tín nhìn quanh quất, chắc mẩm không có ai thì lập tức hứng khởi ra mặt, cười hì hì rồi xoay người bế bổng cô lên, bước nhanh tới, Văn Đan Khê thở nhẹ một tiếng mặc kệ hắn.



“Nhị Tín, rốt cuộc chàng muốn dẫn ta đi đâu?”



Trần Tín cười bí hiểm, chỉ lắc đầu im thin thít. Cơn tò mò của Văn Đan Khê trỗi dậy, thầm suy đoán các loại khả năng.



Trần Tín bế cô đi một mạch, rất nhanh đã tới trước cổng một toà dinh trạch hoang vắng. Trần Tín dùng chân đá văng cánh cửa to có nước sơn loang lổ, đi một nước ra hậu viện.



Hậu viện này là một hoa viên rộng lớn, đáng tiếc do lâu ngày không ai chăm nom nên cỏ khô đã mọc đầy, trên mặt đất lá rụng thành đống, hoa viên muôn hồng nghìn tía trước kia giờ đây chỉ còn là một khu vườn hoang tàn.



Trần Tín tìm một khoảng đất trống để đặt Văn Đan Khê xuống, rồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902245/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nữ Y Về Thời Loạn
Chương 72
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.