Edit: Yunchan
Muốn đàm phán thì cô phải thể hiện được thực lực bản thân, Văn Đan Khê vắt nát óc nghĩ xem mình còn tài nào để tung ra không đây. Về phần thi từ ca phú, đàn hát xướng ca linh tinh gì đó, áng chừng mấy người đầu thô này chẳng thích nổi đâu. Còn đạo trị quốc, đạo buôn bán thì tạm thời họ không xài được. Xét hết một loạt thì ngẫm lại chỉ có y thuật và tài nấu ăn là còn đất dùng thôi. Văn Đan Khê định bụng sẽ vận dụng cách lần trước, làm một bữa cơm thịnh soạn để đãi nhóm Trần Tín ăn thả cửa, sau đó nhân cơ hội đặt vấn đề luôn thể.
Nghĩ thông rồi Văn Đan Khê bèn chào Lý Băng Nhạn, vào bếp kiểm tra xem có thể chuẩn bị món gì. Cô hít sâu một hơi, khởi động tay chân, nhủ thầm: Cô cần phải quen dần với hoàn cảnh này, về sau nó sẽ còn tiếp diễn nữa, nếu lần nào cô cũng sa sút tinh thần thế này thì sao sống tiếp được nữa chứ!
Văn Đan Khê thầm dựng lại tâm lý cho mình. Dần dần cô cũng lấy lại được sinh lực.
Cô nhờ Lý thẩm và Vương thẩm làm thịt hai con gà trống nuôi trong nhà, một con làm gà hầm nấm, một con làm món gà cay. Hôm nay trong thôn không bán thịt, nên cô bảo Lý thẩm tới nhà lão Tiền đánh cá ở đầu thôn để mua tôm và hai con cá lớn. Vả lại mấy hôm trước Tuyết Tùng theo đám con nít bắt được nửa thùng lươn và ốc đồng, gom góp lại cũng đủ một bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902204/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.