Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 38
Chương sau
Tiểu Y Ngưng vừa nghĩ vừa cảm thấy bản thân mình quá thảm thương.... Cô sẽ bị vứt bỏ sao? Y Ngưng không muốn a~ meo~ meo~ Âu Dương Hàn cảm thấy cô nhóc nào đó cảm xúc càng ngày càng không ổn định thì bắt đầu lúng túng... hắn ôm thân mình trơn bóng của cô vào lòng rồi lấy mền đắp cho cả hai người sau đó hôn đỉnh đỉnh đầu cô ....xoa xoa đôi tai mèo an ủi. "Bảo bối ngoan ar~ Hàn ca ca không có vị hôn thê... Hàn ca ca chỉ có bảo bối..." cho nên đừng khóc nữa có được hay không a~ muội khóc làm ta thật là khó chịu... "Muội nhìn này... cả khuôn mặt đều lấm lem ... tiểu Y Ngưng của ta sắp biến thành một cô mèo thực thụ rồi...." nói nói hắn đưa tay chùi nhẹ khóe mắt cô rồi lần nữa ôm chặt bé mèo nào đó... hắn ôm thật chặt... thật chặt như muốn khảm cô trong ngực mình... Thật muốn mỗi ngày được ôm cô... mỗi ngày được hôn cô... mỗi ngày được chạm vào người cô... mỗi ngày... tên nam nhân nào đó lại bắt đầu trỗi lên những phản ứng nguyên thủy... cái đầu lại hoạt động với năng suất cao hơn.... Nhưng mà hắn bất chợt tuột cảm xúc... bé con mới có 5 tuổi... thật lâu thật lâu... Trong lòng hắn tiểu Y Ngưng khóc mệt nên đã ngủ thiếp đi... dù gì thì hôm nay cô nhóc đã vận động rất nhiều... từ việc đi chơi sau đó là ....việc tu nhân... sau nữa là hoảng sợ ... típ nữa là khóc... khóc mấy chập... cái thân thể yếu ớt này sao có thể chịu nổi chứ.... Âu Dương Hàn định thần lại thì thấy cô nhóc nào đó đã ngủ một cách say sưa... hắn bất đắc dĩ cười khổ rồi cũng thiếp đi... hôm nay là một ngày mệt nhọc a~ Âu Dương Hàn tỉnh dậy rất sớm... hắn nhìn phía ngủ say bé con thì nở nụ cười hạnh phúc... bất quá chỉ sau một giây thì một số điện thoại lạ gọi vào máy hắn. Đông Phương Vũ sau khi xem đoạn phim tối qua ở công viên bánh kẹo... hắn cảm thấy bé mèo dường như đã cảm thấy một quả trứng rung không còn đủ để mang cảm giác khoái cảm cho hoa huyệt nữa ... nên khi say rượu mới đòi muốn nhiều hơn... điều này làm Đông Phương Vũ cảm thấy rất hưng phấn... dường như cô nhóc đang dần dần thay đổi.... Theo đúng chiều hướng mà bọn hắn muốn. Bọn hắn có lẽ nên tăng độ điều giáo lên... bất quá... nha đầu kia đang ở bên Sad một tuần... nên việc này chỉ có cách nhờ hắn... "Ta là Đông Phương Vũ." "Ân!" tên này gọi cho hắn là có việc sao? "......." "Hảo!" ... Cúp điện thoại Âu Dương Hàn cúi đầu nhìn phía đang ngủ say cô nhóc. Hắn dùng tay tách nhẹ chân cô ra thì thấy đúng như lời Đông Phương Vũ đã nói... một trứng rung dường như không còn tác dụng nữa... cứ nhìn hoa huyệt của bé con là biết... rất bình thường... không có một giọt gì gọi là dâm thủy... nó khô ráo... Âu Dương Hàn xuống giường đi lấy cái hộp nhỏ dành riêng cho cô nhóc...lấy ra trong đó thêm một quả trứng rung rồi ngồi trở lại trên giường... Hắn nhẹ đẩy hai chân cô ra rồi cúi đầu... chiếc lưỡi mềm mại tách lấy hai cánh hoa đang che chở hoa huyệt rồi khẽ liếm vào khe huyệt nhỏ cho đến khi chất dâm chảy ra hắn mới đưa tay cầm lấy một quả trứng rung đẩy vào. Trong hoa huyệt bé nhỏ hai quả trứng rung bé tí một chốc lăn tăn đến hai bên thành thịt... chốc lát lại tụm vào nhau cùng nhau chạm vào những điểm mẫn cảm nhỏ... khiến tiểu huyệt liên tục tiết ra chất dịch ngọt ngào... Âu Dương Hàn nhìn phía đang co bóp hoa huyệt thì cảm thấy hài lòng... xem ra tên kia nói rất đúng... bất quá cứ vài tuần lại tăng một viên thì có được hay không a~ Đợi đến khi cô nhóc đủ mười lăm tuổi chắc đã thành một cô nhóc dâm đãng... Sáng sớm bé mèo nào đó run run lỗ tai tỉnh dậy... cô nhóc nào đó chợt cảm thấy một luồng điện chạy thẳng vào người... rồi cô cảm thấy nhột quá... nhớ quá muốn đi tè a~ cô nhóc mở cặp mắt mơ màng định xoay người thì chợt giật mình.... Meo~ Hàn ca ca đang xi cô tè a~ đang banh chân cô ra trong tư thế ngồi chồm hổm a~ meo~ không muốn tè như vậy đâu.... Y Ngưng có thể tự tè được mà... "Bảo bối ngoan~ Hàn ca ca chỉ muốn xem bé con đi tè ra sao a~ sau đó cầm thêm hai quả trứng rung bỏ vào tiểu huyệt.... Ar~ Hàn ca ca xấu... thật xấu... Y Ngưng mắc quá đi tè.... Nhớ quá tè a~ "Tiểu Y Ngưng ngoan ngoãn đi tè... chúng ta còn phải tới công ty nữa a~" nói rồi lại tắc thêm vài hai quả trứng nhỏ... "Meo~ Y Ngưng tè rồi... Y Ngưng tè rồi a~... meo~" Âu Dương Hàn cảm thấy rất hài lòng, hắn làm vệ sinh cho cô nhóc...tắm rửa xho hương hương rồi thay đồ xong lấy ra hết trứng rung trong tiểu huyệt chỉ chừa hai quả trong người cô nhóc.... Hắn cảm thấy vì cái tên Đông Phương Vũ mà hắn trở nên thật....biến thái... nếu đột nhiên bỏ thêm vào một trứng rung nữa cô nhóc chắc chắn sẽ mếu máo đòi hắn lấy ra... nhưng nếu bỏ vào vài cái sau đó chỉ chừa hai quả thì cô nhóc sẽ không nhận ra sự khác thường này... Như vậy điều giáo có thể tăng cấp mà bé mèo không cảm thấy bài xích...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 38
Chương sau