Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 38
Chương sau
Cả ngày mệt mỏi ở khu vui chơi Jennydar Âu Dương Hàn ôm cô nhóc đang ngủ say sưa lên xe... hắn cũng không khai xe như lúc trưa mà đưa chìa khóa cho thuộc hạ lái. Sau đó ôm cô nhóc ra phía sau ngồi... Âu Dương Hàn điều chỉnh lại tư thế thoải mái cho bé con rồi nhu hòa nhìn đang ngủ hương hương cô nhóc... Sau đó ánh mắt hắn sáng lên một tia sáng rồi ra lệnh. "Về nhà chính." "Là thiếu chủ." Chiếc xe màu đen lao đi vun vút trong đêm kéo theo phía sau là ba chiếc xe khác kéo đuôi nhau trên con đường Moonga. Đường Moonga là con đường song song với con đường Jenhosec. Khác hẳn với phong cảnh hữu tình của những bãi cỏ hoa ánh trăng thì đường Moonga là một con đường hiện đại với những chùm đèn giao thông rực rỡ. Trong màn đêm từng chiếc xe lao nhanh vun vút...hơn một tiếng sau thì tới mục đích. Cung điện Parnoda. Đây là tòa cung điện nguy nga nhất thành phố Rades thành phố anh em của Ruby.. Tòa cung điện Parnoda được xây cất ở lưng chừng núi xung quanh là trùng điệp những ngọn núi con...cả khung cảnh rất hùng vĩ... Âu Dương Hàn một tai bóp mũi cô nhóc cúi đầu ngậm miệng cô lại... bé mèo nào đã đang ngủ ngon lành thì đột nhiên cảm thấy thật ngộp thở cô nhóc há mồm ra thì một cái gì đó mềm mại lại ướt át chạy tọt vào miệng cô... sau đó cái mũi được giải phóng tham lam hút hút từng luồng không khí mát mẻ... Như cảm thấy đã hôn đủ Âu Dương Hàn nhìn phía ửng hồng khuôn mặt nhỏ nhắn thì bật cười. Bé mèo nào đó thở hổn hển sau đó nhào lên cắn một bên má của tên lưu manh nào đó cho đến khi in sâu dấu răng mới hết giận nhả ra... Âu Dương Hàn sủng nịch bóp bóp cái mũi nhỏ của cô rồi phát vào cái mông nhỏ nhắn của cô một cái... "Bướng bỉnh~" Tiểu Y Ngưng cau cau cái mũi nhỏ phồng lên đôi gò má phụng phịu "Hàn ca ca thật xấu...meo~" "Ân~ Hàn ca ca thật xấu a~ Làm tiểu Y Ngưng lại ...chảy nước miếng..." Tiểu Y Ngưng trợn tròn mắt nhìn phía thều thào tên lưu manh nào đó một cách không thể nào tin được... "Tiểu Y Ngưng hoa huyệt mới không chảy nước miếng a~ meo~ meo~" cô nhóc bị trêu tới tạc mao chỉ thấy lồng ngực run động càng lợi hại... Âu Dương Hàn cảm thấy hôm nay là ngày hắn bật cười thoải mái nhất suốt 21 năm cuộc đời... "Phốc... ha har~" bảo bối của hắn thật đậu... Kẻ được gắn cái mác lưu manh đưa tay quệt nơi khóe miệng cô nhóc rồi hôn một cái thật mạnh lên gò má cô rồi nói "Bảo bối đang chảy nước miếng a~ Ngay đây này..." Tiểu Y Ngưng đỏ mặt cúi gầm đầu xuống...đôi tai mèo ủ rủ một cách tội nghiệp... Âu Dương Hàn khẽ thở dài rồi ôm ôm cô nhóc nào đó xuống xe... "Hàn ca ca chỉ đùa muội a~ Bảo bối ngoan ngar~" Tiểu nha đầu vểnh tai rất ngạo kiều xoay mặt qua chỗ khác sau đó trợn tròn đôi mắt nhìn khung cảnh xinh đẹp cung quanh. Thật là đẹp a~ Oa~ cứ như trong thế giới cổ tích. "Thiếu chủ đã về." Ngoài bậc thềm của tòa lâu đài là hai hàng hắc y nhân cung kính cúi đầu. Âu Dương Hàn lạnh nhạt kéo tay cô nhóc đi tới cổng sau đó ngồi xổm người xuống ẵm cô nhóc lên tay. Một tay nâng mông một tay lại vuốt ve cái lưng nhỏ bé. Bọn thuộc hạ nhìn thấy thiếu chủ nhà mình cẩn thận che chở cô nhóc con thì rất ngạc nhiên... họ cảm thấy sắp có một cuộc chiến tranh phạm vi to lớn xảy ra trong tòa lâu đài này. Phòng khách một đôi vợ chồng xinh đẹp đang ngồi nói chuyện cùng một người thiếu nữ mười tám tuổi. Cô có một mái tóc xanh rêu bồng bềnh và xuông dài được buột lên một cách quý phái. Đôi vợ chồng nghe tiếng vang ngoài cửa thì thấy đứa con trai bảo bối của mình đã trở về... vị phu nhân vui vẻ chạy tới đón thì chợt khựng lại... bà đang thấy cái gì a~ *Gào khóc* Con trai bà đang ôm một cô gái... ách ... không phải... là một bé gái~ Nhưng vẫn là giống cái a~.... Khụ... nhưng vẫn là nữ hài a~ mới đúng. Hơn nữa lại là cô bé con đang rất nổi tiếng trên mạng... Oa~ ở ngoài đời con bé còn đáng yêu hơn cả trong hình a~ nhất là đôi mắt này... đôi tai cùng cái đuôi nữa... xinh...xinh chết người... manh chết bà rồi... Rất muốn sờ sờ cái đuôi... rất muốn sờ sờ đôi tai...rất muốn ôm ôm cô nhóc... Doãn Y Ngưng nhìn người phụ nữ trước mặt thì nhoẻn miệng ngọt ngào kêu một tiếng a di. Khiến người a di nào đó linh hồn bay lơ lửng trên trời không xuống được. Oa~ bà muốn ôm con bé quá đi... rất muốn ôm ...rất muốn ôm a~ Vị phu nhân nào đó toát ra khát khao cầu ôm ôm một cách mãnh liệt. Khiến người ta không thể bỏ qua... Tiểu Y Ngưng chớp chớp ánh mắt to tròn sau đó nghiên cái đầu nhỏ...cái đuôi lại vung vẫy một trận...đôi tai lắc lắc... Âu Dương Hàn trong lòng cười phiên....cô nhóc là đang thử phản ứng của mẹ hắn sao? Một vị mẫu thân nào đó mắt càng lúc càng sáng sau đó trong lòng đang gào thét từng trận... Bảo bối nhi tử... mau cho mẫu thân ôm một cái... mau đem cô nhóc cho người mẫu thân vất vả chín tháng mười ngày cực khổ mang thai ốm nghén kén ăn đau bụng sinh ra con ...ôm một cái a~ Sao nào sao nào? Ai muốn ôm ôm tiểu Y Ngưng a~ (Mỗ tác giả nào đó một tay xách bé mèo nhỏ một tay để ngay miệng la to) =]] Nhà chính gia tộc Âu Dương nhá....
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 38
Chương sau