Chương trước
Chương sau
Roxena kéo Phoenix đi một mạch trở về phòng mình. Phoenix rất muốn phản kháng, nhưng cảm nhận được người kia siết chặt cổ tay cô, cảm giác cổ tay rất đau, nhưng sao người kia lại lấy đâu ra sức mạnh như vậy? Cổ tay của cô cũng sắp bị bóp nát rồi a!
"Ở yên trong phòng của ta"
Roxena đẩy mạnh Phoenix vào phòng, vẫn không buông tay ra, tay còn lại tự mình chốt cửa phòng, lạnh giọng ra lệnh cho Phoenix.
"Nhưng mà tay của ta rất đau!"
Phoenix cũng rất ngoan ngoãn, nhưng tay thì cũng đau, nên nhỏ giọng nói với Roxena, cô cũng không có chạy đâu mà!.
Roxena buông tay ra, nhìn thấy cổ tay trắng nõn của người kia bị mình bóp chặt đến nổi đã đỏ lên, còn hiện rõ dấu tay của mình, trong lòng cô cũng có chút thương xót, nhưng nghĩ tới chuyện vừa rồi và chuyện lúc ở chính điện làm tức giận trong lòng càng thêm bộc phát.
Phoenix ngồi trên ghế xoa xoa cổ tay mình, tự kiểm tra xem có bị gãy không, rồi lại nghĩ tới lúc nãy vẫn chưa nói gì với Lloyd cả liền bị kéo về phòng rồi, chẳng biết tên ngốc kia có đứng đợi hay không nữa! Bất giác Phoenix nhớ lại vừa nãy Lloyd đã hôn lên trán mình liền đưa tay lên xoa xoa thử.
Hành động của Phoenix điều được Roxena để vào mắt, chằng lẽ nàng luyến tiếc nụ hôn lúc nãy sao? Hay là nàng thích Lloyd? Bất quá Phoenix là vô tâm, nhưng Roxena lại rất để tâm.
"Luyến tiếc vừa rồi ta đã cản trở hai người sao?"
Phoenix bị lời nói lạnh lẽo kia làm rùng mình một cái, lại thấy sắc mặt Roxena là quá mức u ám, chẳng lẽ cô làm sai gì sao? Rõ ràng mình có làm gì đâu!
Phoenix đứng lên đi lại bàn, hai tay chống lên bàn mắt cuối xuống nhìn người đang ngồi kia, bất quá ánh mắt của cô lại không chịu nghe lời, lại rơi vào giữa khe áo của người kia.
Phoenix bất chợt nhớ đến lúc nhỏ, lúc đó Roxena còn là một cô bé nhút nhát, bị cô trừng mắt thì cũng đã mếu rồi, bây giờ đã mười chín tuổi rồi a! Lại quan sát trọng tâm" Hình như là hơi to!" Phoenix chỉ dám cảm thán trong lòng, cô cảm thấy phần mềm mại kia có lẽ còn to hơn của mình, nghĩ vậy liền có chút đỏ mặt.
"Nhìn gì vậy?"
Roxena thấy ánh mắt Phoenix đặt trên người mình, lại còn đặt vào chỗ không nên đặt, tức giận ban nãy liền giảm đi không ít, thay vào đó là có chút ngượng ngùng.
"Không...không có!"
Phoenix bị phát hiện có chút ngượng ngùng thu lại ánh mắt đặt vào một khoảng không nào đó, ấp úng trả lời.
"Ngươi thích Lloyd?"
Roxena muốn xua đi bầu không khí ngượng ngùng này liền chuyền sang chủ đề khác, bản thân cô cũng muốn biết Phoenix suy cho cùng là đối với Lloyd có tình cảm hay không.
"Sao người lại hỏi ta như vậy?"
Phoenix chưa nghĩ tới việc sẽ thích Lloyd, cô đối với anh chỉ xem như là bạn, hiện tại việc cô để tâm là muốn đưa Roxena trở thành Quốc vương.
"Chẳng phải lúc nãy ngươi không phản kháng khi hắn ôm và..."
Roxena nghĩ tới lúc nãy càng thêm tức giận, đứng dậy mặt đối mặt với Phoenix, nhìn thẳng vào mắt người kia, bất quá cô thấp hơn Phoenix nhiều liền đưa tay túm lấy cổ áo của Phoenix kéo xuống gần mình hơn.
"Vậy ta đối với người không kháng cự, ngược lại còn đáp trả, vậy ta đối với tiểu thư người là gì đâ?"
Roxena nhất thời không biết trả lời thế nào, im lặng một lúc lâu chỉ chăm chăm nhìn Phoenix, nhìn đôi môi đỏ mộng như đang câu dẫn cô chạm vào nó, như bị bỏ bùa Roxena dùng môi mình áp đôi môi mềm mại của người kia, không đủ! Vẫn chưa đủ! Roxena ý thức được bản thân mỗi khi chạm vào Phoenix đều cảm thấy hết thảy những cái ôm và hôn đối với cô không đủ, cô muốn đối với người này làm nhiều hơn nữa, muốn chiếm lấy làm của riêng. Roxena càng không biết từ bao giờ tình cảm của cô đối với Phoenix đã lớn như vậy, chiếm hết cả trái tim lẫn tâm trí của cô.
Phoenix có chút ngạc nhiên nhưng vẫn không phản kháng, cô đối với đứa bé ngày nào bây giờ không đơn thuần là quan hệ chủ tớ nữa.
Roxena cảm thấy bị cản trở bởi cái bàn chắn ngang hai người các nàng, làm cô không ôm được Phoenix, nghĩ vậy Roxena có chút bực bội làm nụ hôn bị ngắt quãng.
Phoenix thấy Roxena vươn tay ôm trọn cơ thể mình nhưng không được liền bực bội, thật có chút đáng yêu a!
"Không còn sớm nữa người nghĩ ngơi, ta phải trở về"
Phoenix biết yến tiệc có lẽ diễn ra thâu đêm, bây giờ cũng không còn sớm, cô cũng có việc muốn nói với Fergus.
Roxena thấy người kia muốn đi liền không tự chủ níu lấy tay áo của Phoenix, ánh mắt như đang khẩn cầu nhìn người kia mấp máy môi.
"Đứng đi, ở lại với ta"
Phoenix biết Roxena là sợ Lloyd đang ở bán ngoài chờ cô hay là Lilian đang tìm cô chẳng hạn, bất quá với mệnh lệnh hay yêu cầu Roxena cô đều không muốn từ chối bất giác lại làm theo. Phoenix kéo Roxena lại giường ra hiệu cho Roxena nằm xuống.
"Sẽ không đi, người ngủ đi"
"Ta sợ khi ta ngủ ngươi liền rời đi! Một tháng qua đều mơ thấy người rời xa ta"
Phoenix có chút đau lòng, người này một tháng qua hẳn là ngủ không ngon, lại nhớ lúc nhỏ còn khăng khăng muốn ngủ cùng cô, liền có chút vui vẻ dùng tay xoa đầu Roxena.
"Giúp ta cởi y phục, nếu mặc như vậy sẽ không ngủ được!"
Roxena nhớ tới mình còn đang mặc y phục dạ hội, trang sức cũng đeo rất nhiều phải thay ra cô mới có thể ngủ được. Roxena ý thức được mình vừa rồi là đang nhờ Phoenix cởi đồ giúp mình, bất giác mặt cũng đỏ lên.
Phoenix lại không nghĩ nhiều như vậy, cô giúp Roxena cởi từng món trang sức, sao đó lại cởi dây áo của người kia bờ vãi trắng nõn từ từ lộ ra, Phoenix cảm thấy cả người của Roxena cứng đơ lại có chút run rẩy, làm cô cũng bắt đầu ngượng ngùng theo.
Váy được hạ xuống thân thể trần trụi của Roxena bại lộ trước mắt của Phoenix, cảm giác cổ họng hơi khô liền nuốt một ngụm nước bọt, nhưng bất chợt ánh mắt của cô đình chỉ ở phần lưng của Roxena, cô đưa tay muốn chạm vào.
Roxena đang ngượng ngùng liền bị mấy ngón tay lạnh lẽo của Phoenix chạm vào, cô liền rùng mình, thanh tỉnh mấy phân, cô ý thức được người đang chạm vào nơi nào, liền né tránh kéo lấy chăn che lại thân thể của cô.
"Đừng nhìn!"
"Đưa ta xem! Vết thương đó..!"
Phoenix thấy được trên lưng trâng nõn của Roxena chi chít những vết sẹo, cô đưa tay muốn chạm vào nhưng Roxena lại tránh né, Phoenix cau mày nhìn Roxena nói.
"Không có gì đáng xem! Ta buồn ngủ rồi!"
Roxena nói rồi liền leo lên giường, cô cảm giác thân thể mình không được đẹp không muốn để Phoenix nhìn thấy.
Phoenix đưa tay túm lấy cái chăn của Roxena kéo mạnh, không nghĩ người kia lại giữ chặt như vậy, cô mất thế liền ngã về phía Roxena. Roxena đưa tay ôm lấy Phoenix, cũng may sau lưng cô là chiếc giường không thì ngã sẽ rất đau a!
Phoenix nằm trên người Roxena, cô chống hai tay xuống giường, vẫn không từ bỏ ý định cô muốn lật người của Roxena, nhưng lại bị Roxena dùng tay siết chặt thân thể, hành động của cô đều bị đình chỉ.
"Bị gì?"
"Là vết thương lúc nhỏ, không đáng bận tâm!"
Lúc nhỏ! Chẳng lẽ lúc nhỏ Roxena thường bị ngược đãi sao? Vết thương kia là do roi da gây ra, không nào là sơ ý bị thương, rõ ràng là nói dối! Nhưng Phoenix nghĩ thôi cũng đã đau lòng liên hôn nhẹ lên trán người ở dưới thân, lại không thể khống chế được đòi xuống đôi môi của Roxena, cô dùng lưỡi của mình phát họa đôi môi của Roxena, rồi lại miết lấy môi trên rồi môi dưới, tham lam vươn lưỡi tách hàm răng của người kia ra tiến vào bên trong thăm dò, cùng Roxena môi, lưỡi quấn quýt đến khoảng thể thở được, mới tách ra.
Phoenix cảm thấy bản thân nếu cứ tiếp tục, sẽ hành động không kiểm soát mất liền muốn đứng dậy, rời khỏi người của Roxena.
Roxena thấy Phoenix muốn đứng dậy liền luồn tay vào eo của Phoenix, hai thân thể dán chặt vào nhau, Roxena thì thầm vào tai của Phoenix.
"Là ta tình nguyện, nếu có sai! Ta sẽ thay nàng gánh hết!"
Hơi thở của Roxena ấm áp phà vào tai cô làm cả người như bị một luồn điện chạy qua thân thể, câu nói đó rõ ràng là đang câu dẫn cô. Phoenix nheo mắt lại nhìn Roxena đang chiêu dụ cô mà nói
"Xem ra tiểu thư, người đã câu dẫn bao nhiêu người rồi a!"
"Để ta đếm thử xem"
Phoenix hí mắt nhìn Roxena, lời này nghe không lọt tai tí nào, là rất khó chịu! Nếu thật sự nàng đã câu dẫn người khác bằng bộ dạng này....
nghĩ như vậy Phoenix liền nói.
"Được! Đem kể ra hết, ta sẽ cho bọn họ vĩnh viễn không nhìn thấy ánh sáng!"
Roxena cảm thấy câu nói này rất chua a! Phoenix là đang ghen sao, rất đáng yêu! Về sau, cô phải để nàng ghen nhiều một chút.
"Đang ghen sao? Ta cũng muốn biết Lilian và ngươi rốt cuộc đã làm gì? Ta cũng sẽ ghen đó!"
Phoenix biết Roxena là đang trêu chọc mình, thấy người kia đắc ý như vậy, cô lại bị nàng đùa giỡn một phen, nếu nàng đã cho cô cơ hội báo thù, thì cô cũng không ngại.
"Để ta nhớ! Hình như là rất nhiêu, nhất thời không nhớ hết! Lúc ta bị thương đồ hình như cũng là nàng ta thay ra thì phải, còn nữa thuốc của ta cũng là..."
Phoenix lời chưa nói hết liền bị Roxena mạnh bạo hôn cô, hình như là đang tức giận, môi cô cũng bị chà đạp rất đau á! Bất quá vẫn rất hứng thú chọc tức người kia.
"Khoan đã..."
"Ta chưa nói...."
Phoenix tách khỏi nụ hôn của Roxena một lần, rồi hai lần đều bất thành, mỗi lần cô muốn nói tiếp đều bị cản lại, càng hôn càng mãnh liệt, hẳn là người kia đang rất tức giận, Phoenix liền có chút đắc ý, khóe miệng cũn mg cong lên.
"A~"
"Đau...đau!"
Phoenix cảm nhân cơn đau ở môi dưới, Roxena cắn cô a! Rõ ràng người trêu ghẹo trước là nàng, bây giờ người bị thương lại là mình, rất bất công.
Roxena biết người kia là đang trêu chọc mình, nhưng nghe những lời đó lòng cô rất khó chịu, cô không muốn nghe nên dùng nụ hôn để chặn lại, nhưng rõ ràng Phoenix đang muốn chọc cô tức chết mà, lại thấy nàng đắc ý khóe môi cũng cong lên, nhịn không được liền cắn nàng một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.