Chương trước
Chương sau
Phoenix sau khi tỉnh lại chì luôn miệng nói là tại mình nên bọn họ mới chết, cô khóc đến thảm thương mắt cũng đã sưng lên, ai dính đến cô đều phải chết như vậy, Phoenix sao có thể không tự trách, huống chi bọn họ chỉ cho cô ở nhờ thôi mà, tại sao lại ra tay độc ác như vậy?.
"Phoenix em sao vậy? Ngoan đều là anh không tốt!"- Fergus chạy vào tiến lại bên cạnh Phoenix nhỏ giọng an ủi, đưa tay lau nước mắt cho cô rồi nói.
Phoenix dựa vào lòng Fergus, thúc thích giọng nói cũng bị khàn đi"Anh Fergus! Giết em đi có được không"
Fergus nghe xong muốn nhảy dựng lên, anh ôm Phoenix vào trong lòng, đôi mắt cũng ứa lệ, giọng nghẹn lại mà nói"Em nói gì vậy? Hiện tại Phoenix là thế giới của anh, nếu em chết rồi vậy anh làm sao có thể sống khi không có thế giới của mình đây!"
"Em không muốn ở đây nữa! Không muốn mang tiếng là người nhà Biliar, nơi này không phải là nhà, em sống như một người bình thường có bạn bè, không bị mọi người xa lánh! Anh à,chúng ta rời khỏi đây đi!- Phoenix một lần nói ra hết những việc mà cô muốn, cô muốn cùng anh trau sống một cách bình thường, làm thường dân cũng tốt chỉ cần ngày ngày không phải đối mặt với việc sợ một ai đó sẽ giết mình, càng không muốn bản thân liên lụy người khác.
Fergus do dự anh không thể rời đi, anh còn phải trả thù cho mẹ, cho tất cả mọi người đã chết dưới tay ông Biliar! Ngay cả con mình cũng dám hạ thủ thì cũng đã không còn tư cách làm một người cha, nhưng Phoenix không thể ở lại bên cạnh anh, con bé là nhược điểm của anh"Được chờ em khỏe lại anh sẽ đưa em đi! Nhưng hiện tại chỉ Phoenix đi được, anh phải ở lại! Đợi mọi việc đều do anh nắm thì sẽ đón em trở về"
Phoenix có chút do dự nhưng cũng gật đầu đồng ý, cô biết anh trai mình muốn gì, cũng biết không thể khuyên anh ấy, chỉ có thể ngoan ngoan nghe theo lời Fergus sắp đặt.
Phoenix được Fergus đưa đến một vinh thự rông lớn, nhưng lại nằm biệt lập giữa một rừng rậm lớn, mất một quãng đường khá xa mới có thể vào làng ở gần đó. Tiến vào trong vinh thự, Fergus ngồi trong xe ngựa căn dặn Phoenix một số việc rồi mới xuống xe, Fergus đưa tay đỡ Phoenix bước xuống.
Một người đàn ông dắt theo một bé gái từ trong vinh thự bước ra, ông ta tiến lại bắt tay Fergus rồi lại nhìn sang Phoenix mỉm cười rồi nói.
"Mau vào trong"
Fergus nắm tay cô tiến vào trong, ngồi ở phòng khách cô quan sát nơi mình sẽ ở một lát rồi lại nhìn vào bé gái đối diện mình, cô kéo kéo tay Fergus nhỏ giọng hỏi.
"Anh! Cô bé đó tên gì?"
"Là Roxena! Có đáng yêu không! Sau này Phoenix phải bảo vệ em ấy nhá!"
Phoenix cảm thấy Roxena có chu nhút nhát, đôi mắt hồn nhiên, trong trẻo, thất rất dễ thương a! Lại nghe Fergus nói vậy cô liền gật gật đầu.
Fergus nói chuyện với người đàn ông kia rất lâu, Phoenix lại thấy Roxena đang chăm chú nhìn mình liền trừng mắt với cô bé.
"Bây giờ Phoenix ngoan ngoãn ở lại đây! Ngài Roswa sec thay ta chăm sóc em!"
Phoenix thấy Fergus đứng dậy định rờ đi liền đuổi theo, cô chạy lại nắm lấy ngón út của Fergus, vẻ mặt có chút buồn bã và chút lo lắng nói.
"Anh Fergus có tới thăm em không?"
"Còn Mei thì sao?"
Fergus ôm Phoenix vào trong lòng, có lec sẽ lâu lắm mới có thể ôm đứa em gái này, anh lấy một thanh kiếm đưa cho Phoenix rồi nói.
"Đương nhiên sẽ đến! Anh sẽ lo cho Mei, còn nữa Phoenix cầm lấy thanh kiếm này, một ngày nào đó anh muốn thấy em trở thành một kỵ sĩ giỏi nhất đế quốc này!"
Phoenix rời khỏi cái ôm của Fergus, cô đưa tay nhận lấy thanh kiếm, nét mặt nghiêm nghị gật đầu, sao đó tiễn Fergus rời khỏi.
"Sao này Phoenix có thể chợ cùng Roxena không?"
Roswa xoa xoa đầu Phoenix, lại vẫy vẫy Roxena lại gần ông rồi hướng Phoenix mà hỏi.
"Đương nhiên!"
Khoảng thời gian ở trong vinh thự, là khoảng thời gian vui vẻ nhất đối với Phoenix, cô có thể chơi cùng Roxena lại còn quen thêm bạn là Lloyd, một người phấn đấu trở thành quốc vương, còn một người muốn trở thành kỵ sĩ mạnh nhất đế quốc.
Fergus sau khi trờ về từng bước đem thế lực của gia tộc thâu tóm, đem hết những kẻ trước đây từng không tốt với mẹ và em gá của anh, từng người từng người một chà đạp dưới chân. Fergus sau khi chặt đứt tất cả các cánh tay đắc lực của cha mình, từ từ đem ông vào đường cùng, tạo ra một âm mưu đưa ông vào tội phản quốc, ở pháp trường xử chết cha mình, Fergus chỉ lẳng lặng đứng nhìn, khi một nhát kia chém xuống thì Fergus chỉ bỏ lại một nụ cười lạnh rồi rời đi.
Tự hạ thấp danh dự gia tộc, đề giết chính cha ruột của mình, Fergus cảm thấy không có chút hối hận nào! Anh lên nắm giữ trở thanh người đứng đầu gia tộc, muốn Biliar trờ lại thời hưng thịnh, Fergus bị điều đi dẫn binh chiến với phản loạn. Ngày anh đánh thắn trở về sẽ được mọi người ca ngợi, gia tộc Biliar trong tay anh cũng không suy sụp, hơn nữa anh đã có khả năng bảo vệ đứa em gái mà bản thân yêu thương.
Trước khi rời anh muốn đến gặp Phoenix, anh muốn được con bé tiếp thêm sức mạnh cho bản thân.
Phoenix hiện tại là một cô gái mười bảy tuổi, trở nên lạnh lùng, ít cười hơn, cô cảm thấy bản thân chưa đủ giỏi, càng gia tăng cường độ tập luyện. Khi nghe tin anh trai sẽ phải ra chiến trường, Phoenix trong lòng có chút lo lắng, cô sợ ngay cả anh cũng rời bỏ cô, trong lúc luyện tập phân tâm liền để bản thân bị thương.
"Đang lo lắng sao?"
Fergus đến nơi nghe Phoenix trong lúc tập luyện không cẩn thận bị thương liền nhanh chóng chạy đến tìm cô, thấy Phoenix ngồi trong phòng thẫn thờ, anh liền lên tiếng hỏi.
"Anh sẽ đi sao?"
Phoenix biết Fergus đến nhưng lại không xuống đón anh, cô đang nhập tâm vào suy nghĩ của bản thân, lúc Fergus tiến vào đương nhiên Phoenix biết chỉ là vẫn không muốn nhìn anh, sợ bản thân lại theo bản tính cản trở Fergus.
"Sẽ! Đừng lo lắng, đương nhiên đi bình an trở về cũng sẽ như vậy, ngược lại em chờ ngày anh trở về đường đường chính chính đón em trờ về có được không?"
Phoenix co chân lên, hai tay vòng qua ôm lấy chân mình gục đầu xuống khoảng trống ở cánh tay, giọng đã nghẹn đi.
"Bao lâu?'
"Không thể xác định! Có thể một tháng, hay một năm cũng có thể là mười năm!"
Phoenix ngẩng mặt lên nhìn Fergus, cô dang tay hương về Fergus, muốn anh ôm vô một cái trước khi đi, xem như là khích lệ.
Fergus không khỏi cảm động, anh tiến lại gần đem đứa nhỏ ngày nào còn bé xíu, bây giờ đã là một cô gái, đen cô ôm thật chặt vào trong lòng.
"Em muốn Roxena trở thành quốc vương!"
"Ừm! Phoenix thích nàng sao?"
Fergus buông Phoenix ra, nhìn thẳng vào mắt cô, chờ đợi câu trả lời.
Phoenix có chút ngạc nhiên, cô chỉ muốn đưa Roxena trở thành quốc vương bản thân cũng sẽ trở thành một kỵ sĩ giỏi, chứ nghĩ cô sẽ thích người kia, bây giờ lại bị Fergus hỏi, nhất thời không biết trả lời thế nào.
"Em không suy nghĩ đến việc đó, cho đến khi thực thụ trở thành một kỵ sĩ"
Fergus đứng lên, đưa tay xoa đầu Phoenix, anh biết đứa nhỏ này sẽ tự ép bản thân mình, nhưng cũng chứng tỏ con bé đã trưởng thành, về sau có thể bảo vệ được bản thân rồi, nghĩ vậy anh mỉm cười nói.
"Anh phải đi rồi, đừng tự ép bản thân quá mức"
Phoenix chỉ gật đầu, sao đó theo anh xuống dưới lấy ngựa tiễn anh cả một đoạn đường dài, bất quá cũng đến lúc trở về, cô lưu luyến nhìn theo bóng lưng người kia, không biết bao giờ mới có thể gặp lại.
Fergus ở chiến trường đánh thắng từng đợt từng đợt quân phiến loạn, trên thân thể không nơi nào không có thương tích, nhưng chưa bao giờ anh từ bỏ, phải đứng dậy, phải sống, phải trở về.
Như vậy đã năm năm, anh cuối cùng cũng trờ về, muốn tạo bất ngờ cho Phoenix nên cố tình trở về trong thầm lặng, trong ngày bầu cử quốc vương trở về.
- -------------------------------------------------------
"Ngài Roswa! Thật cảm ơn ông!"
Fergus đem tất cả những gì anh và Phoenix trải qua một lần kể rõ cho Roxena và Roswa, bất quá anh không có nhắc đến việc bản thân đã hỏi Phoenix có thích Roxena hay không mà thôi!.
Roswa cũng đem những việc xảy ra kể cho Fergus nghe, ngay cả việc Phoenix tại sao lại ở bên cạnh Lilian một lần nói hết. Fergus nghe xong chỉ gật gù không nói gì.
Roxena đứng nghe hết mọi việc, cô từng gặp người này nhưng tại sao cô lại không nhớ! Cô cũng không quá để tâm việc đó, cô chỉ có chút đau lòng nghe về những việc Phoenix đã trải qua, bây giờ cô chỉ muốn đi gặp người kia, nghĩ vậy liền bước về phía cửa phòng mờ nó ra.
Phoenix đang tiến lại gần thấy Roxena bước ra liền đứng khựng tại chỗ nhìn cô, lại thấy Roxena tiến lại chỗ cô liền nhớ đến những việc khi nãy, không hiểu sao cô lại xoay người bỏ đi, mặc cho người kia đang kêu mình.
"Đứng lại! Ta bảo Phoenix ngươi đứng lại cho ta!"
Roxena thấy Phoenix bỏ đi liền nhấc váy đuổi theo, cô không biết vì sao người kia lại tránh mình, không nghĩ nhiều cả hai như đang chơi đuổi bắt, người chạy kẻ đuổi trên hành lang.
Fergus và Roswa nghe động cũng bước ra, bất quá Roswa liền cản anh lại, kéo Fergus vào trong chỉ biết lắc đầu nói.
"Mặc kệ họ đi! Tiểu thư hiện tại đang yêu a! Sẽ không cản được những kẻ đang yêu đâu, toàn là những kẻ ngốc a!"
Fergus nghe xong có chút ngạc nhiên, bất quá năm đó anh chỉ nghĩ Phoenix có chút yêu thích Roxena, lại không nghĩ Roxena lại si ngốc em gái của mình.
****
Phoenix đang chạy đột nhiên đâm sầm vào ai đó liền có chút mất thăng bằng ngã về sau, nhưng cô lại ccảm nhận được người kia đang ôm cô vào lòng, lực có chút mạnh.
"Lloyd!"
Phoenix ở trong lòng người kia ngẩn mặt lên nhìn người trước mắt có chút vui vẻ liền mấp máy môi.
Lloyd nhìn thấy Phoenix từ xa chạy lại, anh nhớ cô, rất nhớ cô, lại không nghĩ Phoenix không thấy anh như vậy mà đâm sầm vào người anh, Lloyd không tự chủ được đặt lên trán Phoenix một nụ hôn.
Roxena đuổi tới liền thấy được một màn này, Phoenix ở trong lòng Lloyd, lại còn để Lloyd hôn cô, nắm tay cũng siết chặt lại, cô quay người muốn bỏ đi. Bước được hai bước liền nghĩ tới không muốn để Phoenix cùng Lloyd ở cùng một chỗ, cô bước nhanh về phía hai người kia, ánh mắt sắc lạnh kéo Phoenix từ trong lòng Lloyd đi khỏi nói đó, bỏ lại Lloyd vẫn đứng tại chỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.