Đại phu nhanh chóng liền được mời đến.
Lão được Mộ Thành đích thân đưa vào. Đại phu chỉ bắt mạch một chút, sau đó liền lắc đầu.
Mộ Thành nóng nảy nói: "Có vấn đề gì?"
Đại phu cúi đầu đáp: "Thỉnh tướng quân mời đến một nữ y đi ạ. Vết thương của quý nhân là ở phần lưng, lão phu thật có chút không tiện."
Cảnh Ngự ngẩng đầu mỉm cười: "Không có gì, bổn cung đều có thể tự mình cầm máu."
Mộ Thành theo thói quen liếc Cảnh Ngự, sau đó chợt cảm thấy mình quá phận, tiễn đi đại phu, tự mình đi tìm một nữ y quan.
Nữ y quan nhìn đều đã qua trung niên, vừa nhìn Cảnh Ngự xinh đẹp như vậy liền hơi sửng sốt: "Quý nhân liền theo ta về phòng riêng đi."
"Được."
Cảnh Ngự liền ngoan ngoãn đi theo.
Vào phòng, nữ y quan nhẹ nhàng cởi ra lớp cung y của Cảnh Ngự, một vết chém dữ tợn liền hiện ra trước mắt bà.
"Đây..." Nữ y quan nhíu mày: "Tiểu cô nương, người một chút cũng không đau sao?"
Nữ y quan được mời đến khám bệnh cho Cảnh Ngự, nhìn nàng thân thể mảnh mai, lại ngồi thong dong ở đó, bà ta còn nghĩ Cảnh Ngự là do đã được chiều quen mà sinh bệnh.
"Không có gì. Chỉ là bị người chém thôi." Cảnh Ngự tùy ý nói: "Làm phiền nữ y giúp ta băng bó."
"Được. Có thể rất đau, người nhịn một chút."
"Không sao."
Nữ y quan dùng hết sức nhẹ nhàng thoa thuốc, trong lòng bỗng thấy khâm phục tiểu cô nương trước mặt.
Vết thương sâu thế này, sao có thể không đau?
Nhưng Cảnh Ngự vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-xin-dung-pha/1476866/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.