Một tháng trôi qua
Thân thể Hạ Du Huyên rất nhanh đã khôi phục trở lại.
Cô lẻ loi một mình tiến vào đảo địa ngục.
Trong căn biệt thự nào đó ở Anh quốc
Tạ Mẫn cùng Sở Thiện Ngạo ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện với Hạ Tu.
"Được rồi được rồi. Tôi không nên để Hạ Du Huyên đi đến đảo địa ngục." Hạ Tu cuối cùng cũng thỏa hiệp, dù sao người cũng đã đi rồi.
"Anh. . . Anh có còn là cha của Huyên Huyên nữa không? Không phải anh không biết đảo địa ngục là nơi như thế nào a. Làm sao anh có thể để Huyên Huyên đi đến đó được? Vạn nhất. . .Vạn nhất. . ." Tạ Mẫn vừa nói vừa khóc.
"Mẹ, yên tâm đi. Cha làm như vậy là có lý của cha." Tuy Sở Thiện Ngạo cũng không quá tán thành chuyện Hạ Du Huyên đi đến đảo địa ngục, thế nhưng người cũng đã đi rồi. Còn có thể làm gì bây giờ?
"Mẫn Mẫn, Thiên Ngạo cũng đã nói như vậy. Em cứ yên tâm đi. Chẳng lẽ em không tin tưởng Huyên Huyên, không tin tưởng con gái của chúng ta hay sao?" Hạ Tu liếc mắt nhìn Sở Thiên Ngạo, quả nhiên là cha con a. . .
"Đương nhiên không phải. Con gái cùng con trai chúng ta là tuyệt vời nhất." Tạ Mẫn nói xong, liền đi vào phòng bếp tìm đồ ăn.
Hai cha con nhìn nhau, nhún nhún vai.
——————
Trung Quốc
Tập đoàn Lãnh Thị
Một tháng qua đi, Đường Sâm cùng Thanh Long và Ngân Long vẫn luôn âm thầm điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096665/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.