Bảo bảo của mình đâu? Bảo bảo vẫn ở trong bụng phải không?" Hạ Du Huyên đẩy Mộc Y Sương ra, hai bàn tay vỗ nhẹ lên bụng của mình.
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống "Bảo bảo. . .Bảo bảo. . ."
"Huyên Huyên." Sở Thiên Ngạo đau lòng tiến lên, bàn tay ấm áp lau đi từng giọt nước mắt nóng hổi của cô.
"Không. . . Con của tôi. . ." Hạ Du Huyên gào khóc, hung hăng đấm lên bả vai Sở Thiên Ngạo.
"Huyên Huyên, ngoan. Tuy đứa bé không còn, nhưng vẫn có thể mang thai tiếp." Sở Thiên Ngạo đau lòng, cực kỳ đau lòng, em gái hắn. . .
"Huyên Huyên, đừng khóc. Đứa bé. . . còn có thể có lại." Mộc Y Sương nhìn thấy Huyên Huyên khóc thương tâm như vậy, đều tại tên Liệt Diễm chết tiệt nào đấy. Nếu như lúc trước mình không mê trai đẹp, thì sẽ không cần quen biết cái tên Liệt Diễm biến thái chết tiệt đó.
Vài ngày trôi qua
Tâm tình Hạ Du Huyên vẫn ủ rũ như vậy.
Chỉ là hôm đó. . .
"Sương Sương, mình đã ngủ bao nhiêu ngày?" Hạ Du Huyên nhẹ nhàng hỏi.
Mộc Y Sương có chút kinh ngạc, sau đó nhanh chóng hồi phục tinh thần "A. . . 20 ngày. Trọn vẹn 20 ngày."
"A. . .Thật sao? Vậy anh mình đâu?" Hạ Du Huyên đã biết tất cả mọi chuyện, cô đã biết cha cô ở đâu và cũng đã gặp ông, cả chuyện Sở Thiện Ngạo là anh trai ruột của cô.
Người nhà vì cô mà trả giá rất nhiều.
Sương Sương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096663/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.