Buổi tối
Hạ Du Huyên cuộn tròn người trên ghế sofa trong phòng ngủ, nhìn vào quyển sách trên tay.
Trong đầu lại nhớ đến chuyện ngày hôm đó
. . .
"Kỳ thật, vào lúc Huyên Huyên ra đời, tử tinh thạch cũng đã tiến nhập vào hai mắt con bé, đó là sự lựa chọn của tử tinh thạch, lựa chọn Huyên Huyên."
"Lần này dì cùng mẹ con đi Anh quốc, chính là vì muốn giúp đỡ Tu, đem tử tinh thạch từ trong mắt Huyên Huyên lấy ra. Nếu không lấy được, đôi mắt của Huyên Huyên, theo thời gian, sẽ vĩnh viễn không nhìn thấy gì."
"Không nhìn thấy? Vĩnh viễn?"
"Đúng vậy, cho nên, con nhất định phải chăm sóc Huyên Huyên cho tốt, hiện tại ở chỗ Tu đã có chút hi vọng, chỉ cần nghiên cứu thành công, tử tinh thạch trong mắt Huyên Huyên có thể sẽ lấy ra được. Đây chính là lý do lần này chúng ta đi Anh quốc."
"Nếu như không thành công?"
. . .
Đúng vậy, nếu không thành công, chẳng lẽ Hàn phải cả đời chăm sóc cho một người mù như mình sao?
Không, không thể, cô tuyệt đối không thể làm liên lụy đến Lãnh Liệt Hàn!
Đang mải suy nghĩ, các đốt ngón tay chợt trở nên trắng bệch, cảm giác buồn nôn bỗng nhiên xông lên miệng.
Chạy nhanh về phía nhà vệ sinh 'nôn. . .'
Sau khi nôn được một lúc mới dùng nước lạnh lau rửa, vỗ vỗ hai bên má.
Tại sao lại nôn? Chẳng lẽ ăn phải thứ gì đó?
Không có khả năng a. . .
Ngẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096647/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.