"Ưm. . . Anh đi ra ngoài." chiếc đầu nho nhỏ của Hạ Du Huyên không ngừng đong đưa.
"Được được được, bảo bối em trước thả lỏng đã, ngoan, thả lỏng. Không thì anh không ra được, mắc kẹt trong đó vô cùng khổ sở." Lãnh Liệt Hàn ôn nhudỗ dành.
Nhưng thật bất đắc dĩ, Hạ Du Huyên lại càng ngày càngthít chặt hơn, sắc mặt của người đàn ông biến đổi rõ rệt, chết tiệt, nếu cứ tiếp tục đi vào như vậy, không chỉ cự long của anh sắp đứt, mà ngaycả vật nhỏ của anh cũng sẽ bị thương mất thôi.
Nắm chặt lấy chiếc eo thon của cô, anh bất chấp tất cả, mạnh mẽ đụng vào.
"A ưm. . . " Hạ Du Huyên không chịu nổi, ngất đi.
Lãnh Liệt Hàn cẩn thận từng chút từng chút một rút cự long của mình ra, tỉmỉ kiểm tra lỗ nhỏ của Hạ Du Huyên. Không tồi không tồi, không có bịthương, chỉ là có chút sưng đỏ mà thôi. Xem ra, do mình quá gắng sứcrồi.
Nằm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng, nhắm mắt lại tiếp tục đi ngủ.
Thoáng cái đã đến buổi tối, Hạ Du Huyên vì đói bụng mà không ngủ được nữa.
Theo thói quen vươn cánh tay ra dò dò xét xét người bên cạnh, lại phát hiệnkhông có một bóng người, chỉ còn lưu lại một chút hơi ấm, điều này chứng tỏ người đàn ông vừa mới rời giường.
Vì thế cô đành chịu đựngđau nhức dưới hạ thân, để chân trần đi ra cửa phòng, vừa mới bước tớicửa, ngay lập tức bị người trước mặt ôm lấy.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096527/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.