Mộ Thanh cung.
Mấy chữ to nổi lên kim quang, chung quanh là bối cảnh màu lam, thoạt nhìn hết sức hữu lực, chói mắt vạn phần.
Mà Phượng Cửu Ca làm sao có thời gian thưởng thức phông chữ gì đó, một đường chạy như điên vào phòng, ngay cả cửa cũng không có khóa, chỉ tùy tiện đóng lại liền đi thẳng vào phòng ngủ bên trong.
Xúc cảm của lớp lụa mỏng trong cùng quá tốt, nhẹ nhàng ma sát đều có thể làm cho làn da của nàng cảm giác được một cỗ tê dại.
Có thể nhịn được vào trong cung điện, coi như là nàng định lực quá tốt rồi.
“Thật lòng… mẹ chồng quả nhiên không dễ chọc a.”
Phượng Cửu Ca nghĩ đến bộ dáng Vân Liên Thanh dễ dàng để cho nàng ăn chướng, trong lòng thở dài sau này cuộc sống của mình nhất định sẽ rất nhiều màu sắc.
Lần đầu tiên gặp mặt mình thiếu chút nữa bại đến cái gì cũng không còn, về sau còn không biết sẽ thành cái dạng gì đây.
Vừa nghĩ vừa nhanh chóng cởi áo khoác ra, rất nhanh chỉ còn lại bộ váy lụa mỏng bị ép buộc mặc vào.
“Trời, nếu ta là một nam nhân cũng chịu không nổi.”
Phượng Cửu Ca nhìn mình trong gương, chậc chậc lắc đầu cảm khái vài tiếng.
Sững sờ có chút xuất thần, không nhìn thấy phía sau một đạo thân ảnh huyền sắc hỏa tốc hướng nàng di động, sau đó một cái sói ôm, trực tiếp từ phía sau đem cả người nàng ôm vào trong ngực.
" Cửu nhi đây là đang mời ta?’’
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3262108/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.