Phượng Cửu Ca vừa nghe thấy lại có thể từ chỗ Vân Ngạo Thiên lừa được đồ vật, lập tức thay đổi bộ dáng lấy lòng, lôi kéo cánh tay Vân Ngạo Thiên cười đến hiếp mắt: "Phu quân tốt, ta không hiếm lạ những thứ kia, thứ ta hiếm lạ là ngươi a.”
Vẻ mặt lạnh như băng trên mặt Vân Ngạo Thiên hơi động.
"Đúng rồi, lần này đi gặp phụ mẫu ta, ngươi cũng không thể đi tay không a, có chuẩn bị lễ gặp mặt gì không?"
Vân Ngạo Thiên: "..."
Đưa tay trảo lên giữa không trung, mở lòng bàn tay ra, bên trong là một viên nội đan ma thú cấp mười một Bá Vương Băng Long. Ánh sáng màu xanh băng lấp lánh, giống như pha lê, trông rất đẹp.
"Chỉ có thứ này, ngươi xem có thể hay không chấp nhận một chút.”
Phượng Cửu Ca nhướng mày, cười như hoa: "Có cái này là đủ rồi.”
Nói xong, đưa tay kéo cánh tay Vân Ngạo Thiên, nhón mũi chân một chút, khinh công bay vút, tốc độ kia so với lục cấp phi lang, có hơn không kém.
Phượng Khinh Ca và Trịnh Nghiệp Minh vừa đến đại sảnh, theo sau là Phượng Cửu Ca cùng Vân Ngạo Thiên.
Trong đại sảnh, lão gia tử Phượng Chấn cùng đại bá Phượng Tịch ngồi ở trên ghế chính, Phượng Khinh Ca cùng Trịnh Nghiệp Minh thỉnh an, dâng lễ vật mang đến, sau đó ngồi ở phía dưới khách tọa, tràng diện thập phần hòa thuận.
Phượng Khinh Ca là trưởng nữ của Phượng gia, Phượng tịch, con rể lại là Thái tử gia Đông Càn Trịnh gia, nhạc phụ nhìn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261746/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.