Vân Ngạo Thiên nhìn chằm chằm một đĩa đồ vật hỗn tạp đủ màu sắc khác nhau nhìn nửa ngày, cau mày nhìn về phía Phượng Cửu Ca: "Thứ này có thể ăn? ”
"Mãn Hán toàn tịch, rất ngon."
''Chẳng qua thức ăn quá nhiều không có biện pháp toàn bộ chuyển tới đây, cho nên đành phải gắp một món một chút.''
"Các ngươi cứ ăn mấy thứ này?"
Phượng Cửu Ca gật gật đầu: "Đúng vậy.”
Không ngờ vừa nói xong, nàng liền phát hiện một chuyện rất kỳ lạ —— Vân Ngạo Thiên cư nhiên đem nghi ngờ đưa tay nắm lấy chút thức ăn bỏ vào trong miệng, biểu tình rất quái dị nhai nuốt hai cái, sau đó yết hầu giật giật, gian nan nuốt vào trong miệng. Sau đó, lặp đi lặp lại!
Hắnkhông biết ăn là dùng đũa sao?
Cứ như vậy lấy tay cầm chậm rãi ăn xong, sau khi ăn xong Vân Ngạo Thiên còn rất ưu nhã dùng khăn lau khóe miệng cùng ngón tay thon dài có chút dầu mỡ kia, lúc này mới ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt Phượng Cửu Ca: "Ăn xong rồi.”
Biểu tình kia tự nhiên cỡ nào, kĩ càng cỡ nào, giống như hoàn toàn không tìm được một chỗ không thích hợp. Phượng Cửu Ca toàn bộ hành trình nhìn đến có chút ngẩn người —— chẳng lẽ Vân Ngạo Thiên sống nhiều năm như vậy, đều là như vậy?
"Ăn xong... Ăn xong là được rồi, ăn xong liền rửa mặt ngủ đi, ha ha, ha ha."Phượng Cửu Ca trong khoảng thời gian ngắn không biết che dấu kinh ngạc của mình như thế nào, chỉ đành liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261745/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.