Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ
“Mommy nha……” Miêu Miêu đẩy tay Tuyết Vi ra, ủy khuất chu lên cái miệng nhỏ: “Miêu Miêu nói không phải Tiểu Cửu, mà là một em trai khác ……”

Một em trai khác?

Đang nghĩ ngợi tới.

“Hì hì, em trai tới! Em trai tới!!” Miêu Miêu tung tăng nhảy nhót chỉ vào hoa viên.

Theo ngón tay con gái nhìn qua ……

Chỉ thấy, trong hoa viên, Tuyết Khả Duy và Lục La một trước một sau đẩy xe nôi mang Đỉnh Đỉnh ra tản bộ.

Cảm tình……

Miêu Miêu nói em trai chính là Đỉnh Đỉnh?

Nhìn ở trên mặt Miêu Miêu dào dạt nụ cười hồn nhiên, Tuyết Vi đột nhiên cảm thấy có chút châm chọc……

Ngẫm lại, nếu không phải năm đó cô không có chết ở dưới Tuyết Khả Duy đuổi giết, Miêu Miêu và Tiểu Cửu căn bản cũng sẽ không sinh ra trên thế giới này……

Nhưng, hiện nay, Miêu Miêu lại cao hứng kêu một tiếng em trai như vậy, dường như, Đỉnh Đỉnh chính là em trai ruột của cô bé. Quả nhiên, đứa trẻ là trong sáng nhất thế giới.

“Chị cả.” Vì tránh cho Miêu Miêu thất vọng, cho dù Tuyết Vi chán ghét Tuyết Khả Duy, nhưng như cũ thuận theo ý tứ con gái, mang theo cô đi tới hoa viên.

“Tam tiểu thư……” Thấy Tuyết Vi xuất hiện, Lục La cực không tình nguyện chào hỏi với cô.

“Em ba, xem như ngày đầu tiên sau bốn năm em trở về Nhà họ Hoàng Phủ này ở đi? Hết thảy, đã quen chưa?”

Tuy Nói, là Tuyết Khả Duy thăm hỏi, nhưng Tuyết Vi lại làm sao từ trong giọng nói của cô nghe không ra mùi thuốc súng chứ?

“Ha hả……” E ngại Miêu Miêu ở bên người, cô chỉ đơn giản cười cười, cũng không có bày ra tư thế mình thịnh khí lăng nhân.

“bé gái kia hẳn là em rể nhặt về nhà phải không?” Tuyết Khả Duy lạnh mắt nhìn Miêu Miêu một bên.  Thơ_Thơ_ddlqd

Tuyết Vi thản nhiên cười, nói: “Minh đã chính thức thu dưỡng Miêu Miêu làm con gái, cho nên, chị cả, chị cũng không cần thiết dùng cái từ ‘ nhặt ’ này.”

Dù cho, mục đích của cô chính là hy vọng tất cả mọi người ở Nhà họ Hoàng Phủ này cảm thấy Miêu Miêu chính là đứa trẻ do Hoàng Phủ Minh nhặt về nhà, nhưng……

Những lời này nếu thật từ miệng bọn họ nói ra, cô cảm thấy trong lòng rất là khó chịu!

“Ngẫm lại, chị và em rể đã quen biết từ rất sớm, chị còn không biết anh thích đứa trẻ như vậy, vậy mà nhận một đứa trẻ xưa nay không quen biết làm dưỡng nữ, không biết còn tưởng rằng, đứa nhỏ này có thể là anh ta và người phụ nữ khác sinh ra đâu, Em ba, em cũng thật là rộng lượng. Lại hoặc là……”

Ngữ phong Tuyết Khả Duy vừa chuyển…… “Các người cho rằng dùng một đứa trẻ nhặt về tới là có thể được hổ phù Quân Khu Bạch Hổ sao?!”

Phụt!

Nếu không phải ngại với trường hợp không đúng, Tuyết Vi thật muốn cười ra tới.
Thứ nhất, Miêu Miêu chính là con ruột của cô và Hoàng Phủ Minh, cho dù Tuyết Khả Duy uổng phí tâm cơ xúi giục cũng vô dụng;

Thứ hai, nếu Miêu Miêu là con ruột của bọn họ, như vậy có tư cách kế thừa hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ hay không, không cần nói cũng biết đi?

Nghĩ, Tuyết Vi ra vẻ bộ dáng hơi mang buồn bực: “Chị cả, chị yên tâm, em tin tưởng……”

“này!!! Mày làm gì sờ tiểu thiếu gia nhà tao?!!” Còn không đợi cô nói cho hết lời, Lục La một bên đột nhiên mắng Miêu Miêu.

Dẫn tới Tuyết Vi và Tuyết Khả Duy cùng lúc nhìn qua ……

Chỉ thấy, Miêu Miêu nhút nhát rút lại tay nhỏ của mình: “A…… dì…… Miêu Miêu…… Miêu Miêu chỉ là muốn sờ sờ mặt em trai ……” Thơ_Thơ_ddlqd

“Sờ sờ?? Mày rửa tay chưa liền sờ tiểu thiếu gia nhà tao? Chẳng lẽ không biết như vậy sẽ lây vi khuẩn cho tiểu thiếu gia nhà tao sao?!!” Vẻ mặt Lục La ghét bỏ móc ra khăn giấy ướt, không ngừng chà lau gương mặt Đỉnh Đỉnh.

Miêu Miêu đứng ở một bên ủy khuất cắn cắn môi: “Miêu Miêu rửa tay rồi……”

“Thật là thiếu gia giáo, đáng ghét!!”

Một màn này như là một lưỡi dao sắc bén cứa Tròng mắt Tuyết Vi.

Con gái của cô, cô đều chưa từng la mắng như thế, khi nào lại luân được đến người khác?

Huống chi!!!

Con gái nhà cô từ trước đến nay ngoan ngoãn hiểu chuyện, chưa nói tới cái gì thiếu gia giáo như vừa nói!

Tuyết Vi dám chắc chắn, đây nhất định không phải lần đầu tiên Lục La mắng Miêu Miêu, rốt cuộc, Lục La là hầu gái xuất thân từ Nhà họ Tuyết, cô vẫn là nhiều ít hiểu biết tính cách hạ nhân này.

Đương nhiên, sợ là Hoàng Phủ Minh cũng không biết loại chuyện này, nếu không y theo tính cách anh sủng con gái như mạng đã sớm hung hăng trừng phạt Lục La!!

Một đôi tay nhỏ gắt gao nắm thành cái nắm tay. “Miêu Miêu, lại đây……” Tuyết Vi ẩn nhẫn tức giận trong lòng, mỉm cười vẫy vẫy tay với Miêu Miêu.

“Mommy……” Miêu Miêu giống như là một đứa trẻ làm sai chuyện, ủy khuất ôm hai chân cô, tránh ở phía sau cô.

“Chị cả, mấy năm không thấy, tính cách Lục La này thật là càng thêm kiêu ngạo ương ngạnh!” Tuyết Vi từ trước đến nay không thích can thiệp cùng những người không xứng trở thành đối thủ.

Nếu Tuyết Khả Duy hơi chút hiểu rõ lý lẽ, cho dù là giả bộ đều hẳn là biết làm sao làm, chỉ tiếc……

“chị không cảm thấy Lục La sai nơi nào rồi.” Tuyết Khả Duy lạnh lùng cười, mắt phượng ngắm mắt Miêu Miêu tránh ở phía sau Tuyết Vi: “Đối với một thứ rác rưởi mà Nói, cho dù là trang hoàng hoa lệ, vĩnh viễn cũng không thay đổi được xuất thân ‘ rác rưởi ’, không phải sao?!”

Tuyết Khả Duy này mắng một tiếng không chỉ là Miêu Miêu, ngay cả Tuyết Vi đều cùng nhau mang theo đi vào. Thơ_Thơ_ddlqd

Ở trong lòng cô, trong khoảnh khắc Tuyết Vi vào ở Nhà họ Tuyết, cũng là đứa trẻ nhặt từ đống rác về tới!

“Chị cả, ân oán giữa chúng ta, hà tất mang lên mình một đứa trẻ vô tội?!”

“A. Em cho rằng, nếu không phải đứa nhỏ này nhặt từ đống rác về tới, nó sẽ bình an sống đến bây giờ sao? Nhưng cứ việc như thế…… Đối với ‘sự vật dơ bẩn ’, chị còn hy vọng nó có thể cách chị càng xa càng tốt, nếu không…… Cũng đừng trách chị không khách khí!!”

Mỗi một lời của Tuyết Khả Duy đều có thể nói là khiêu chiến điểm mấu chốt phẫn nộ của Tuyết Vi.

Cô thật không nghĩ làm trò trước mặt Miêu Miêu cùng Tuyết Khả Duy phát sinh xung đột chính diện, nhưng……

Nắm tay nắm chặc toàn bộ nổi lên gân xanh, cô tiến lên một bước, khóe môi mơ hồ gợi lên một nụ cười: “Một khi đã như vậy, như vậy…… Chính theo như lời chị cả, Miêu Miêu là đứa trẻ Minh nhặt về tới …… Chính là…… Đỉnh Đỉnh lại là con ruột của chị đi?!”

Mắt phượng vừa chuyển, Tuyết Vi bám vào người, cúi xuống xe nôi: “Ai nha nha, Đỉnh Đỉnh này thật là càng xem càng đáng yêu, đứa trẻ đáng yêu như vậy nhất định làm người xem trọng, nếu không…… Nếu là không thể hiểu được chết mất, liền quá đáng tiếc!!!” Nói xong……

“Tuyết Vi, tốt nhất mày đừng đánh chủ ý lên Đỉnh Đỉnh của tao!” Tuyết Khả Duy tiến lên một bước, đẩy Tuyết Vi ra, liền từ trong xe nôi gắt gao ôm Đỉnh Đỉnh ở trong lòng ngực.

“Ha hả…… Chị cả, đến xem thành ý của chị làm sao, nếu chị ‘ an phận thủ thường ’, em tự nhiên sẽ không đi thương tổn một sinh mệnh nhỏ vô tội, nhưng nếu em không thể hiểu được giận chó đánh mèo người khác, như vậy…… nói không chừng em liền sẽ rải lửa giận đến trên người một đứa trẻ nha……”

Nói xong, Tuyết Vi cười ngọt ngào: “Miêu Miêu, chúng ta đi.” Mang theo con gái liền biến mất ở trước mặt Tuyết Khả Duy ……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.